Game online hay nhất - Game online 3D - Thế Giới Hoàn Mỹ

sỉ áo thun trơn

áo thun giá sỉ

[Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 1)


" Đầu tiên gởi lời chào đến tất cả mọi người!


Thật ra thì câu chuyện này được dựa theo 1 fanfic của 1 thành viên manga mà Nami hằng hâm mộ (Phần giới thiệu thì được trích từ 1 clip cos của nhóm Yumekirei). Do quá hâm mộ đến mức điên cuồng nên mới sửa thành câu chuyện này. Cũng có thể một số bạn đã đọc qua fanfic này rồi, mong mấy bạn đừng kể ra để câu chuyện thêm phần hấp dẫn.

Cuối cùng thì chủ bộ fanfic có đọc qua đừng ném tạ nami vì đã trá hình!

Quên nữa, thân gởi lời cảm ơn đến các senpai luôn giúp nami trong quá trình hoàn thành: ss Uyên, ss Lam, mụ mýt, bla bla...

1, 2, 3... zô..ô..."

Hoa Tuyết • SnowFlake

  • Kịch bản: Fanfic manga
  • Tái bản: Minami_Chan
  • Chỉnh sửa: ChuppoChus, galatea

Khẽ nhìn hoa tuyết lay động của màn đêm…

Với hơi thở băng giá và mái tóc dài đen huyền.. xuất hiện vào những đêm tuyết rơi …
Dưới hình dáng của một cô gái xinh đẹp cùng bộ kimono màu trắng… 

Tuyết nữ - loài yêu quái tượng trưng cho sự tinh khiết và vẻ đẹp gieo rắc kinh hoàng.

Chương 1: Hội ngộ

Đêm hôm đó… Chàng trai lạc đường giữa cơn bão tuyết..

Theo nhận thức.. anh cứ đi mãi, đi mãi…
Chỉ hi vọng tìm ra một lão tiều phu hay một gia đình nông dân để hỏi đường..
Mà anh không nhận ra rằng tuyết đã ngừng rơi từ khi nào..?

Bỗng~ Bầu trời đang gập tràn hoa tuyết kia tối sầm lại vì hàng ngàn đám mây đen kịt
Tích đầy nước mưa, nằng nặng mang vẻ đe dọa trút suống mặt đất bất kì lúc nào..

‘’Mong manh thật, chỉ vừa mới đây thôi đã tan biến mất‘’
Chàng trai thích thú vươn tay chạm vào cánh hoa tuyết tinh khiết đang dần bị gió cuốn tan kia...

Vừa ngẩng đầu lên nhìn trời, một giọt mưa đã rơi lên mi mắt chàng trai.
Rồi thêm vài giọt khác, sau đó là hàng vạn,
Hàng triệu đầu kim nước sắc nhọn ào ào đổ xuống trong vòng vài giây tiếp theo.

Chàng trai vội vàng chạy, mong tìm được một chỗ trú mưa..

May quá, một ngôi nhà tranh nhỏ bên vệ đường hiện lên dưới làn mưa nhợt nhạt
Trên mái nhà con vương vài cánh hoa tuyết chưa vội tan…

 Anh kéo tấm thiếp che cửa, bước vào, nói to:
 
 - Xin lỗi, tôi là khách qua đường.

Và... anh sững lại..

Một thiếu nữ đang ngồi bên chiếc ghế chạm khắc bằng gỗ Hương..

Nàng nghiêng đầu, từ từ đưa chiếc lược thưa lùa vào mái tóc dày đen bóng như mực tàu mới mài, ôm khít lấy khuôn mặt trái xoan.

Cổ mảnh, cao, trắng ngần. Đôi mắt trong vắt ngước lên nhìn anh pha chút bẽn lẽn, ngượng ngùng.

Anh hơi nghiêng đầu về phía nàng.

- Xin lỗi nàng, nếu không phiền, nàng có thể cho ta trú nhờ chờ qua cơn mưa này được không?

- Dạ. Không sao ạ. Mong ngài cứ tự nhiên.

Nàng cũng khẽ cúi đầu và trao cho anh một bông hoa tuyết vương trên mái tóc.

Anh đón lấy bông hoa tinh khiết từ thiếu nữ, nhìn nàng, mỉm cười... tuyết tan dần trong lòng bàn tay anh:

Đẹp thật đấy!

Thiếu nữ che miệng e lệ giấu nụ cười sau ống tay áo.

- Vâng, tiểu nữ là Hàn Băng. Rất vui được gặp ngài.


...

Tiếng mưa bên ngoài lặng dần...

Chỉ còn vài hạt nước đọng lại trên tán cây xanh um trước nhà
Giống như lòng chàng trai đang luyến tiếc, vấn vương 1 điều gì đó xa xôi.

- Chúng ta còn gặp lại nhau chứ?
Anh hỏi nàng với đôi mắt sâu thẳm

Thiếu nữ nhẹ nhàng che vạt áo, khúc khích cười.
Tiếng cười như tiếng phong linh ngân xa đầy mê hoặc..

Ngoài kia, tia nắng đầu tiên đã ló dạng
Khẽ chiếu sáng mọi vật đang dâng trào mầm sống..
.

Và… họ đã quen nhau như thế
Xa nhau cũng như thế..

Cái ngày đầu tiên có phải là định mệnh?
Không, đúng hơn là duyên phận.

Duyên phận thật trớ trêu khi gắn kết một Pháp Sư và một tuyết nữ...
Họ vốn không thuộc về nhau.


Các Tin Đã Đăng