[Comic] Hoàng Lưu Truyền Kỳ (Phần II - 1)
Hoàng Lưu Truyền Kỳ
Phần 2: Chia xa
Phần 2: Chia xa
Nguyên Tác: Yoon Ji Un
Photo: TuongVj
Edit: PhuocMinhHien
Link gốc
Này cậu bé đáng yêu…
.....Hãy hứa với ta là sẽ sống cho thật khỏe mạnh nhé…
..........Ta sẽ gặp lại cậu vào một ngày không xa…
.....Hãy hứa với ta là sẽ sống cho thật khỏe mạnh nhé…
..........Ta sẽ gặp lại cậu vào một ngày không xa…
Kể từ lúc đánh bại Ma Thần rời khỏi thôn Cực Lạc cho đến giờ cũng đã
3 năm. Tính ra y đã đi thêm nhiều nơi, giết thêm nhiều yêu quái, cứu
thêm nhiều người và chuốc thêm nhiều thù oán.
Và giờ hôm nay….
[tại Hoàng Lưu trang viên]
Và giờ hôm nay….
[tại Hoàng Lưu trang viên]
Hắn ta sắp chết rồi!
......Sớm muộn gì cũng chết thôi!
......Sớm muộn gì cũng chết thôi!
Bích Lạc Chi (phu quân của Mân Côi Phi Phi) : “Đêm nay đặc biệt bọn
chúng kéo đến đông thật”.
Mân Côi Phi Phi: “Giăng thêm kết giới đi, có chúng ta đây thì đừng hòng một con muỗi bay vào”.
Mân Côi Phi Phi: “Giăng thêm kết giới đi, có chúng ta đây thì đừng hòng một con muỗi bay vào”.
Tôi…
Không…
Không…
Tôi…
Ta phải giết chết ngươi.
Ta phải giết chết ngươi.
Ta, chính ta.
Phu Nhân: “Chàng tỉnh rồi à? Không ngủ thêm một tí nữa, trời đã sáng
đâu.
Hoàng Lưu Kỳ: Bên ngoài ồn ào quá”.
Hoàng Lưu Kỳ: Bên ngoài ồn ào quá”.
“Ta có rất nhiều điều muốn nói với nàng. Dù đã biết trước nhưng bị
tấn công đột ngột thế này chắc mẹ con nàng sợ lắm phải không?”
“Kịch độc trong người ta… dù có ngủ nhiều cỡ nào cũng sẽ không hết được. Thời gian của ta đã không còn nhiều nữa rồi”.
“Kẻ sắp chết thường sợ chết thế đấy, đúng là buồn cười lắm phải không?”
“Ta là một kẻ gây ra nhiều oán thù…”
“Lấy phải một người như ta thiệt thòi cho nàng quá! Ta xin lỗi”.
Phu Nhân: “Sao chàng phải xin lỗi thiếp? Thiếp không oán trách gì chàng cả”.
Hoàng Lưu Kỳ: “Tại sao? Ta chính là thủ phạm biến nàng thành một người vợ góa phụ khi nàng còn quá trẻ”.
Phu Nhân: “À! Vậy cũng đúng”.
Hoàng Lưu Kỳ: “Ta không biết liệu những kẻ ngoài kia sau khi ta chết đi có để yên cho mẹ con nàng không?”
“Chính vì vậy ta đã nói với Phi Phi để Bích Lạc Vũ Vũ ở lại nhà chúng ta. Nàng đừng lo lắng gì cả”.
“Con bé tuy còn nhỏ nhưng thừa kế huyết thống của tộc nữ kiệt rất thông minh, ngoan ngoãn (không hung dữ như Phi Phi mẹ nó là được ^^!) và mạnh mẽ, nó nhất định sẽ nghe lời nàng”.
“Ta hy vọng Thiên nhi lớn lên có thể cùng với con bé kết thành phu phụ, nó có thể bảo vệ tốt cho 2 mẹ con nàng”.
“Sau những gì đã xảy ra, ta ước gì được ở bên cạnh và ôm lấy mẹ con nàng”.
“Ta không ngờ…”
ooooooooooo“Không ngờ mình lại ra đi sớm như thế này”.
“Nàng đừng oán hận kẻ đã làm cho ta như thế này”.
“Nếu hôm nay kẻ đó không chết dưới tay Phi Phi…”
“Thì sớm muộn gì hắn cũng chết thê thảm hơn dưới tay kẻ khác thôi”.
“Kịch độc trong người ta… dù có ngủ nhiều cỡ nào cũng sẽ không hết được. Thời gian của ta đã không còn nhiều nữa rồi”.
“Kẻ sắp chết thường sợ chết thế đấy, đúng là buồn cười lắm phải không?”
“Ta là một kẻ gây ra nhiều oán thù…”
“Lấy phải một người như ta thiệt thòi cho nàng quá! Ta xin lỗi”.
Phu Nhân: “Sao chàng phải xin lỗi thiếp? Thiếp không oán trách gì chàng cả”.
Hoàng Lưu Kỳ: “Tại sao? Ta chính là thủ phạm biến nàng thành một người vợ góa phụ khi nàng còn quá trẻ”.
Phu Nhân: “À! Vậy cũng đúng”.
Hoàng Lưu Kỳ: “Ta không biết liệu những kẻ ngoài kia sau khi ta chết đi có để yên cho mẹ con nàng không?”
“Chính vì vậy ta đã nói với Phi Phi để Bích Lạc Vũ Vũ ở lại nhà chúng ta. Nàng đừng lo lắng gì cả”.
“Con bé tuy còn nhỏ nhưng thừa kế huyết thống của tộc nữ kiệt rất thông minh, ngoan ngoãn (không hung dữ như Phi Phi mẹ nó là được ^^!) và mạnh mẽ, nó nhất định sẽ nghe lời nàng”.
“Ta hy vọng Thiên nhi lớn lên có thể cùng với con bé kết thành phu phụ, nó có thể bảo vệ tốt cho 2 mẹ con nàng”.
“Sau những gì đã xảy ra, ta ước gì được ở bên cạnh và ôm lấy mẹ con nàng”.
“Ta không ngờ…”
ooooooooooo“Không ngờ mình lại ra đi sớm như thế này”.
“Nàng đừng oán hận kẻ đã làm cho ta như thế này”.
“Nếu hôm nay kẻ đó không chết dưới tay Phi Phi…”
“Thì sớm muộn gì hắn cũng chết thê thảm hơn dưới tay kẻ khác thôi”.
“Việc oán hận chỉ làm nàng khổ sở mệt mỏi mà thôi”
“Dù sao nhờ bọn họ mà giờ đây ta mới gặp được nàng”.
“Nàng đừng oán hận bọn họ…”
“Thỉnh thoảng nàng hãy ghé đến nơi chôn cất ta nhé”.
“Nàng có thể mắng chửi ta thế nào cũng được. Từ khi lấy nàng, ta chưa làm gì được cho nàng cả”.
Phu Nhân: “Vâng!"
"Thiếp sẽ làm theo ý chàng, thiếp sẽ không oán hận ai cả”.
Hoàng Lưu Kỳ: “Thiên nhi đang ngủ à?
“Đừng quan tâm đến việc cha chết lúc nào con nhé”.
“Nàng hãy nói cho con hiểu để con không đi trả thù kẻ đó nhé”.
“Ta không cần con nối nghiệp Pháp Sư của gia tộc, ta muốn con chúng ta có một cuộc sống yên bình nên nàng lựa lời khuyên bảo con, đừng để nó theo con đường của ta”.
“Nàng đừng oán hận bọn họ…”
“Thỉnh thoảng nàng hãy ghé đến nơi chôn cất ta nhé”.
“Nàng có thể mắng chửi ta thế nào cũng được. Từ khi lấy nàng, ta chưa làm gì được cho nàng cả”.
Phu Nhân: “Vâng!"
"Thiếp sẽ làm theo ý chàng, thiếp sẽ không oán hận ai cả”.
Hoàng Lưu Kỳ: “Thiên nhi đang ngủ à?
“Đừng quan tâm đến việc cha chết lúc nào con nhé”.
“Nàng hãy nói cho con hiểu để con không đi trả thù kẻ đó nhé”.
“Ta không cần con nối nghiệp Pháp Sư của gia tộc, ta muốn con chúng ta có một cuộc sống yên bình nên nàng lựa lời khuyên bảo con, đừng để nó theo con đường của ta”.
Các Tin Đã Đăng
[Comic] Hoàng Lưu Truyền Kỳ (Phần II - 1) 07/03/2013
[Comic] Hoàng Lưu Truyền Kỳ (chương 5 tiếp) 06/03/2013
[Mộng ảo Hoàn Mỹ] Bí mật của trưởng lão (phần 9) 05/03/2013
Máu nhuộm thành Tín Phong 04/03/2013
[Mộng ảo Hoàn Mỹ] Bí mật của trưởng lão (phần 8) 04/03/2013
[Full Comic] Hoàn Mỹ Tạp Ký 1 02/03/2013
Ngày cuối tuần 02/03/2013
[Mộng ảo Hoàn Mỹ] Bí mật của trưởng lão (phần 7) 01/03/2013
-
Tận Thế Ngoại Truyện 28/03/2013