Khoảng Lặng (Nấm)
Một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác. Vẫn là một ngày đầy mây trắng và con đường thì vẫn ngập ngụa dòng xe cộ và khói bụi. Lang thang nơi đâu đó ta dừng chân ở khoảng trời lặng ngắm hoàn hôn...
...Hôm qua Ta ngồi ở quán Cafevới đứa bạn. Nó vẫn là nó, không thay đổi gì nhiếu sau một thời gian cũng là khá dài. Và bản thân ta cũng có thay dổi gì nhiều đâu, dù bề ngoài luôn miệng nói rằng: Ừ! mình thay đổi nhiều lắm!? Có những thứ trong cuộc đời, dẫu thời gian có trôi qua như thế nào đi chăng nữa, dẫu thế giới có muôn vàn đổi thay, thì nó vẫn vậy, không suy suyển, không nhúc nhích, và dường như có cả một phần cố chấp.
Và một trong những thứ đó là trái tim, ứ! trái tim cố chấp lắm, dẫu đã trôi qua bao nhiêu ngày bao nhiêu tháng, dẫu đã nếm trải bao nhiêu nhớ thương, và đã bao lần đớn đau vì sự nhớ thương đó, mà vẫn cố chấp yêu và cố chấp nhớ, cố chấp thương, thương hoài, định thương đến suốt cả cuộc đời này hay sao ấy?...
Có người hỏi ta: "Cảm giác như thế nào sau bao ngày mưa đi qua?" và ta trả lời có thật lòng mình không? Dường như sau bao ngày khoảng trống của ta đang vơi đầy, cái mà ta học được nhiều nhất là không bộc lộ tình cảm của mình. Và ta đã trả lời: chẳng còn cảm giác, dẫu trái tim ta không lúc nào không nghĩ về người. Ta nhớ không nguôi một bóng hình, dẫu đã cẩn thận xếp tình cảm đó vào một ngăn trong trái tim và không đụng vào nó như sợ đụng vào một vết thương đau đớn.
Nhưng thảng hoặc, nó vẫn làm ta đau, vẫn làm ta nhớ, vẫn khơi gợi lại ký ức của một thời quá vãng mà ta đã cố quên đi. Trái tim thật kỳ diệu, kỳ diệu hơn cả trí óc, trí óc con người đôi lú ccòn quên đi một điều gì đó không đáng nhớ, nhưng trái tim thì không, nhất là một bóng hình đã khắc sâu, vậy là tốt hay xấu đây?...
Vậy thì sao ta lại dối lòng mình, rằng ta chẳng còn cảm giác gì khi mặt đối mặt với người. Ta dối lòng hay ta sợ, sợ rằng khi ta càng nhìn sâu vào đôi mắt ấy, nụ cười ấy, ta sẽ trở lại là ta của ngày xưa, của cái ngày rái tim luôn thổn thức vì thương nhớ, của cái ngày sống trong yêu thương không trọn vẹn. Sợ, ừ! ta sợ thật! Có lẻ chỉ nên như thế này thôi, ép chặt tình cảm đó vào sâu trong trái tim như ta đã từng ép chặt,và sống một cuộc sống không thương nhớ, không vương vấn. Sẽ như hai người bạn bình thường nhất, và phó mặt cho duyên phận cuộc đời...
Có đôi lúc gần nhau nhất là lúc xa nhau nhất, nhưng ngựơc lại, lúc ở xa nhất nhưng hai trái tim luôn nghĩ về nhau lại là lúc gấn nhau nhất. Đã bao đêm ta ngắm sao và thầm cầu nguyện về một tình yêu lặng lẽ. Ta lặng lẽ yêu, lặng lẽ xa và lặng lẽ nhớ, để rồi lặng lẽ gặp nhau và lặng lẽ chờ đợi, chờ đợi một ngày trái tim ấy trôi trong bình yên về trái tim ta. Có lẽ, đó sẽ là một ngày rất đẹp. một ngày trời không mây trắng, một ngày gió thổi mát cả tâm hồn, một ngày của giấc mơ bình yên...
Một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác. Ta vẫn là một ngày đầy mây trắng và con đường thì vẫn ngập ngụa dòng xe cộ và khói bụi. Lang thang nơi đâu đó ta lại dừng chân ở một khoảng trời lặng ngắm nhìn một điều gì đó, có lẽ sẽ nghĩ về một tình bạn, tình đồng đội, tình yêu chưa trọn vẹn đa hoặc là tình tri kỷ chăng?
- Box Tác phẩm sáng tác
Các Tin Đã Đăng
Khoảng Lặng (Nấm) 04/10/2014
Event "Cảm Xúc Hoàn Mỹ": Cảm ơn bạn bên tôi, khoảng khắc này! 25/09/2014
Event "Cảm Xúc Hoàn Mỹ": Tình Cờ 18/09/2014
Event "Cảm Xúc Hoàn Mỹ": Dựa 15/09/2014
Một số ảnh đẹp của Thế Giới Hoàn Mỹ 12/09/2014
Tình yêu của Thế giới ảo 08/09/2014
24h bi kịch của 1 hot girl TGHM 04/09/2014
[♥] Mộng tình - Sparkle Linh 03/09/2014
-
Tận Thế Ngoại Truyện 28/03/2013