Ngư Thôn - Câu chuyện Cừu Anh và Huyền Linh
Ngư Thôn - Câu chuyện Cừu Anh và Huyền Linh
Tác giả: phudk235
Link bài
Ánh trăng rạng rỡ soi trên bầu trời Ngư Thôn, những cơn mửa rả rích kéo dài vài tháng qua cũng đã ngừng rơi. Ngư thôn là một làng chài nhỏ, mưa quanh năm suốt tháng. Không ai biết vì sao Ngư thôn lại mưa quanh năm suốt tháng như thế, chỉ biết rằng 1 năm sẽ có 4 đêm không mưa và 4 đêm đó đều là những đêm trăng tròn.
Phong Phá Thiên ngước mắt nhìn ra biển, biển đêm trăng không mưa thật tĩnh lặng.
Ông đã cả đời gắn bó với nơi này, gắn bó với nhà sư Đa Hồ Bảo Tăng chuyên bán
Vạn Niên Tảo làm quà cho lữ khách ghé qua đây. Thấp thoáng trong ánh trăng mờ ảo
ngọn núi Đăng Lung Sơn được soi sáng bằng những chiếc đèn lồng, tại đó có 1 ngôi
miếu nhỏ nằm tọa lạc ngay tại đỉnh núi.
10 năm trước cũng vào 1 đêm trăng sáng, trời ko mưa như thế
Gió nhẹ nhàng thổi như vuốt ve ôm ấp những gì mà nó lướt qua, con đường nhỏ dẫn
đến Ngư Thôn vẫn vậy. Vẫn tĩnh lặng vẫn êm đềm mặc dù có 1 bóng đen đang lầm lũi
bước đi trên đó. Gió lướt qua bóng đen rồi im bặt, ánh trăng cũng dần bị mây đen
che phủ. Không khí im lặng bao trùm, đám cú cũng đã thôi không còn rúc lên từng
chập như trước. Ngôi làng nhỏ sắp trải qua sóng gió.
Phong Hải (cha của Phong Phá Thiên) lặng lẽ rời ngôi làng nhỏ của mình, ông bước
đi đối diện với bóng đen.
- Đã nhiều năm trôi qua rồi cậu còn chờ mong điều gì vậy? Ngôi làng này còn chưa
đủ hoang tàn ư?
Bóng đen vẫn im lặng ngửa mặt lên nhìn trời, vẫn lầm lũi bước đi
- Tại sao vậy, cậu đã từng là ….
3 tiếng cuối chỉ còn vang vọng trong cổ họng ông
“người ngư thôn”
Bóng đen biến mất trên con đường nhỏ, lặng lẽ như lúc nó mới đến
- Đời thật trớ trêu
Phong Hải ngửa mặt nhìn trời rồi thốt lên
- Sao họ ko được ở bên nhau? Tại sao cậu ấy lại trở nên như thế? Họ có tội tình
gì?
Đáp lại lời ông chỉ là những tiếng vang vọng của hư không.
Cừu Anh rời đi như lúc chàng đến, lạnh lùng vô cảm ngước nhìn Ngư Thôn. Nơi quê
nhà của chàng. Nơi đã từng có 1 người con gái để chàng yêu và được yêu. Nhưng
tất cả họ tại sao lại nhẫn tâm với chàng với cô ấy như thế?
- Huyền Linh nàng đang ở đâu?
Gào lên đau đớn chàng hét lên rồi giương cung bắn về phía ngư thôn, mũi tên rực
lửa cháy bay về phía ngư thôn, xuyên qua mọi thứ đốt cháy 4 con thuyền nhỏ trước
khi nó tắt hẳn.
Cừu Anh quay đầu bước đi, tâm trạng thê lương, trời đang dần sáng, mưa lại rả
rich, Cừu Anh biến mất. Chàng đang dần đánh mất chính bản thân mình vì sự thù
hận. Chàng đã không còn đủ kiên nhẫn nữa.
- Ta phải đi thôi, một lần và mãi mãi, ta muốn ở bên cô ấy, dù ta có thành gì đi
nữa, dù Ngư Thôn có ra sao đi nữa.
Như Phong Tự Bế giúp chàng biến mất và xuất hiện ở một nơi hoàn toàn xa lạ nhưng
chàng biết đó là nơi chàng phải đến.
- Tôi muốn hỏi 1 lần nữa, cô ấy còn sống hay đã chết, tôi muốn ở bên cạnh cô ấy.
- Ta đã nói rất nhiều lần rồi, nếu ngươi chịu làm việc đó cho ta thì ta sẽ cho
ngươi biết.
- Được ta sẽ làm, cho dù ta trở thành gì đi nữa, ta chỉ muốn biết tại sao ngươi
lại thù ghét nơi đó đến thế? Ngươi biết đó là quê hương của ta phải không, đã
bao nhiêu lần ta ko thể xuống tay
- Ta biết điều đó nhưng đó là điều ngươi phải làm. Khi nào xong việc ngươi hãy
đến tìm ta, hãy xem đó là 1 bản giao kèo. Còn lý do gì ngươi không cần biết.
Cừu Anh lầm lũi bước đi, dù cho….
Không biết bằng cách nào mà ngay trong đêm đó Phong Hải đã ra lệnh cho toàn bộ
mọi người rời khỏi Ngư Thôn đến Lan Nhược Tự lánh nạn. Lòng bất an, ông để mọi
người ở lại Lan Nhược Tự rồi một mình trở lại Ngư Thôn… Đêm đó ông lầm rầm dùng
phép thuật gì đó tách linh hồn mình thành nhiều phần, để chúng nhập vào những
vật vô tri và biến thành những người dân Ngư Thôn, một cách sống động đến không
ngờ. Còn ông lặng lẽ đứng chờ giông tố.
Gần sáng hôm đóm, trời vẫn mưa tối đen như mực thì một loạt tên lửa ào ạt bay
đến Ngư Thôn.
- Cuối cùng ngày ấy cũng đến.
Ông nhắm mắt.
- Chúc cậu tìm được sự thanh thản trong tâm hồn mình.
Ngư Thôn bị thiêu rụi trong đêm, trong cái nhìn của người ngoài thì có lẽ Ngư
Thôn đã không còn ai sống sót, nhưng đêm đó chỉ có 1 người phải chết để cho tất
cả mọi người được sống, để trả giá cho
lỗi lầm của họ khi xưa.
Tại nơi nào đó của Linh Đàn Huyễn Cảnh:
- Ngươi đã làm tốt đấy, ta sẽ giữ lời hứa của mình, Huyền Linh đang ở nghịch
thiên thần đàn. Ngươi hãy đến đó nhưng bây giờ ngươi đã là người của ta, một tên
OL tàn sát không hơn không kém.
Cừu Anh ko nói gì lặng lẽ rời đi.
Nghịch Thiên Thần Đàn
- Huyền Linh nàng ở đâu?
- Cừu Anh là chàng phải không?
- Ta đây, muội đang ở đâu thế?
- Muội nghe thấy huynh gần lắm nhưng muội không thấy huynh
- Ta cũng vậy nàng sao rồi?
- Muội… xấu xí lắm, muội đã bị biến thành OL rồi
- Ta cũng vậy, ta có tội với mọi người, vì muốn gặp lại nàng ta đã đánh đổi cả
Ngư Thôn, ta không còn là con người nữa rồi
- Chàng… tại sao chàng lại làm thế? Để làm gì, đổi lại điều đó chúng ta được gì
đây? Chúng ta vẫn mãi chẳng thể thấy nhau.
- Tại sao?
Cừu Anh hét lên rồi biến mất
- Tại sao ngươi lừa ta, cô ấy đâu
Mắt chàng vằn lên những tia máu đỏ ngầu.
- Ta chỉ nói là sẽ cho ngươi biết cô ta ở đâu, ta không nói rằng người sẽ được
gặp cô ta
Cừu Anh như một con thú bị thương, chàng tức tối rút ra cây tiểu ngọc hoàng tàn
phá linh đàn huyễn cảnh:
- Ta đã giết tất cả mọi người, để làm gì? Hôm nay ta phải trả giá cho những gì
mình làm, hôm nay ta và ngươi sẽ có 1 kẻ sống sót.
Một trận chiến nổ ra, sau 4 ngày kẻ gục xuống là hắn, Ám ảnh u hồn. Trước khi
chết hắn còn thốt lên: “2 ngươi cả đời cả kiếp này sẽ mãi mãi không được gặp
nhau. 2 không gian song song tồn tại ở đó, ta đã nhốt con bé đó ở đó không đời
nào nó có thể trở về gặp ngươi đâu.”
Nói rồi hắn tan biến thành tro bụi. Cừu Anh lòng đầy hỗn loạn chàng trở về Ngư
Thôn đứng từ xa nhìn ngôi làng bé nhỏ của mình, mọi thứ đang được xây dựng lại,
chàng sững sờ.
Chỉ có một ngôi mộ mới được dựng lên mang tên Phong Hải. Chàng dần hiểu ra mọi
việc.
Nghịch Thiên Thần Đàn một ngày ko mưa, nhưng rất nhiều sương mù
- Huyền Linh, nàng đâu rồi?
- Muội đây, huynh đâu rồi, huynh thế nào rồi?
- Ta không sao, ta giết hắn rồi.
Gần 5 năm trước, Huyền Linh đã bị người trong Ngư Thôn giao nộp cho Ám Ảnh u hồn.
Không chính xác hơn là nàng tự nguyện bước vào tay hắn để cứu lấy Ngư thôn. Cừu
Anh không hiểu chuyện đó, chàng cho rằng người Ngư Thôn đã ép nàng và giao nàng
cho hắn nên chàng mang mãi mối căm hờn đó.
10 năm ròng rã chàng cứ đến Ngư Thôn 1 năm 4 lần nhưng không lần nào chàng có
thể xuống tay được. Nhưng cuối cùng chàng cũng không thể chịu đựng nổi sự thiếu
vắng Huyền Linh. Chàng chấp nhận đánh đổi để được ở bên cô ấy nhưng số phận trớ
trêu.
- Muội đợi ta nhé, ta sẽ về đây ở bên muội, dù chúng ta không thể thấy nhau nhưng
chúng ta vẫn có thể trò chuyện với nhau.
- Chàng định đi đâu?
- Ta sẽ về Ngư Thôn, dùng hết khả năng của mình để phong ấn bảo vệ ngôi làng ấy,
nơi quê hương mình.
- Được chàng đi đi, muội sẽ đợi
Cừu Anh lại biến mất.
Bờ biển ngư thôn một ngày nọ, trời vẫn cứ mưa, nước biển dần rút xuống một cách
bất thường, nhưng không ai chú ý, tất cả mọi người đang quây quần bên bữa cơm
chiều.
- Mọi người chạy đi nhanh lên
Cừu Anh hét lên, mọi người lao ra khỏi nhà hướng mắt nhìn ra biển, một cơn đại
hồng thủy cao vút đang ùa đến ngư thôn. Tiếng la hét ồn ào
- Chạy nhanh đi, bế bọn trẻ con chạy trước đi, nhanh lên, lên ngọn đồi cao kia
kìa
Cừu Anh quay lại nhìn thôn làng thân yêu lần cuối cùng, chàng sẽ không bao giờ
còn nhìn thấy được nó nữa.
Chàng dang 2 tay như ôm gọn con sóng thần trong tay. Con sóng ùa qua ngư thôn
nhưng ngôi làng nhỏ không bị mảy may ảnh hưởng, những vạt đất những bờ biển xung
quanh thì bị tàn phá đến mức không còn có thể nhận ra. Cừu Anh biến mất
Chẳng ai biết vì sao Ngư Thôn lại bình yên, chẳng ai biết vì sao ngư thôn lại
may mắn đến vậy. Chẳng ai biết vì sao.
Cừu Anh trở về Nghịch Thiên Thần đàn khi toàn bộ sức lực đã cạn kiệt chàng nằm
đó bình yên, nở nụ cười hạnh phúc
- Ta đã về rồi, Huyền Linh muội đâu
- Muội đây huynh có sao ko?
- Ta không sao chỉ cần nghe tiếng muội nói là ta hạnh phúc rồi
Thời gian lặng lẽ trôi đi, đã nhiều năm trôi qua họ vẫn thế vẫn là những người
yêu nhau trong sự bất hạnh tột cùng. Nếu bạn có dịp đi qua Nghịch Thiên Thần Đàn
hãy để ý 1 chút. Ở đó bạn sẽ thấy Cừu Anh và Huyền Linh, họ vẫn ở đó , đôi khi
đi lướt qua nhau nhưng mãi mãi họ chẳng thể nào thấy nhau, nhưng họ vẫn mỉm cười
hạnh phúc
Yêu đôi khi thật đơn giản, cho dù đôi lúc thật đớn đau phải ko?
Nếu bạn yêu
TGHM này, yêu từng ngọn cây nhánh cỏ, yêu từng con sông nhỏ êm đềm, thì bạn
hãy thử tìm họ xem.
- Event truyện ngắn - Game online 3d Thế Giới Hoàn Mỹ
Các Tin Đã Đăng
Ngư Thôn - Câu chuyện Cừu Anh và Huyền Linh 26/03/2013
[Comic] Hoàng Lưu Truyền Kỳ (Phần III - 3 (2)) 26/03/2013
[Mộng ảo Hoàn Mỹ] Bí mật của trưởng lão (phần 16) 26/03/2013
[Event Truyện ngắn TGHM] Trò chuyện - Giao lưu với tác giả MaiA 25/03/2013
[Event diễn đàn] Hoàn Mỹ Tạp Ký (phần I-1) 23/03/2013
Video clip công thành chiến tiêu điểm: Tuần 30 21/03/2013
[Truyện ngắn] Có những yêu thương nào 20/03/2013
[Mộng ảo Hoàn Mỹ] Bí mật của trưởng lão (phần 15) 20/03/2013
-
Tận Thế Ngoại Truyện 28/03/2013