Game online hay nhất - Game online 3D - Thế Giới Hoàn Mỹ

sỉ áo thun trơn

áo thun giá sỉ

Câu chuyện Ngư Thôn - Phần II: Liễu Sanh


Xích Sắc Phi Long | Phần III: Minh Nguyệt Cơ | Phần I: Thương Lực Vương | Phần II: Xích Hà Đại Chiến | Phần IV: Hoàng Hôn Vẫn Lạc | Mị Yêu | Cửu Thần Thiên Trập | Côn Luân Vương | Tần Lăng Tướng Quân | Thanh Ngưu Lôi Ma Vương | Cuồng Bạo Thiết Giáp Sư Vương | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần I) | Truyền thuyết TGHM (Phần I) | Truyền thuyết TGHM (Phần II) | Truyền thuyết TGHM (Phần III) | Truyền thuyết TGHM (Phần cuối) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần II) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần III) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần IV) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần cuối) | Tôi không phải là Bạch Cốt Tinh | Câu chuyện Dã Nhân Thôn | Câu chuyện Ngư Thôn - Phần I | Câu chuyện Ngư Thôn - Phần II: Liễu Sanh | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần I | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần II | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần III | Oán Linh chi Tâm I | Oán Linh chi Tâm II | Oán Linh chi Tâm III | Oán Linh chi Tâm IV | Tiểu Lang Ngoại Truyện | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 1) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 2) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3c) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 4a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 4b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5c) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần cuối) | Câu chuyện Yêu Hồ Nhất Tộc - Phần I | Câu chuyện Yêu Hồ Nhất Tộc - Phần II |

Lại nói chuyện Tiểu Túy và Tiểu Khê đang ở làng chài hỏi về thông tin của Liễu Sanh, nghe người đánh cá kể chuyện xong, Tiểu Khê hỏi:

- Hai vị liệu có biết bây giờ Liễu Sanh đi đâu không? Còn ai ở trong thôn này biết không?

 - Liễu Sanh à? Làm gì còn Liễu Sanh nào, chỉ có Vụ Ẩn thôi, Ác Ma Vụ Ẩn. Người phủ này trả lời.

- Nghe đồn là sau khi bỏ đi, ông ta đã xây dựng 1 thành trì ở Vô Cực Hải, đặt tên là Vạn Kiếp. Vô số nhân sĩ giang hồ đã đến hòn đảo ước mong tìm Thần khí như giang hồ vẫn đồn đại nhưng không một ai trở về. Bà vợ người đánh cá nói thêm.

Ngư phủ này đã say mềm, nói xong liền lăn ra ngủ. Bà chủ nhà châm 1 ngọn đèn rồi đưa Tiểu Khê và khuyên:

- Muộn rồi, cô người cũng hãy nghỉ đi, đừng hoài công tìm nữa. Đợi mai trời sáng rồi hãy quay về.

Tiểu Túy và Tiểu Khê cùng về phòng nghỉ. Nhưng cả hai đều trằn trọc không thể chớp mắt.

- Phải làm sao đây? Chẳng lẽ chúng ta quay trở về như người dân chài kia nói sao? Tiểu Khê hỏi.

- Ngày mai chúng ta sẽ đi Vạn Kiếp Đảo, nhất định phải gặp được Liễu Sanh! Tiểu Túy đáp

- Đúng vậy, tốt nhất là ngày mai chúng ta sẽ khởi hành. Thiếp tin là có niềm tin chắc chắn chúng ta sẽ tìm được Liễu Sanh.

- Nhưng nơi đó nguy hiểm lắm, ta muôn nàng hãy ở lại chờ ta trở về.

- Không! Chàng đã quyết ra đi, thiếp nhất định theo chàng! Đôi mắt Tiểu Khê sáng long lanh trong đêm, niềm tin sắt đá cùng sự kiên cường nơi Tiểu Khê đã thuyết phục được Tiểu Túy.

- Nàng đi cùng ta nhưng phải hết sức cẩn thận. Bây giờ chúng ta cần ngủ để mai lên đường sớm nào.

Sáng hôm sau, vợ chồng Tiểu Túy-Tiểu Khê dậy sớm từ biệt gia đình người đánh cá rồi nhắm hướng Vạn Kiếp Thành mà đi. Với họ, lúc này không gì quan trọng bằng lời hứa sẽ chữa khỏi bệnh cho Thải Trà Nữ. Đồng thời, họ cũng rất muốn biết những bí ẩn xung quanh con người Liễu Sanh - Vụ Ẩn.

Họ đi mãi, cuối cũng cũng đã tới được Vạn Kiếp Thành.

Vạn Kiếp Thành nổi tiếng bởi thành trì vững chắc, toàn điện được xây từ đá xanh, sừng sững giữa đất trời. Nhưng càng đến gần đảo, họ thấy mùi tanh hôi phát ra càng nồng nặc.

Bỗng nhiên, Tiểu Khê bất giác hét lên 1 tiếng kinh ngạc, hóa ra nàng nhìn thấy một loại quái ngư đang bơi dưới biển. Chúng có vây hồng miệng rộng, đỏ rực như máu. Hàm răng chi chít của nó, cái nào cũng rất lớn, không kém răng của mãnh thú trên đất liền. Tuy con quái này không phải dạng to lớn nhưng chúng đi theo đàn, thành một dải màu máu khiến vừa nhìn là khiếp sợ.

Đó chính là Thực Nhân Ngư, một loài cá ăn thịt người, loại này nơi khác chỉ được nghe kể chứ ở đây thì không đếm xuể. Xem ra sát khí trên đảo này rất nặng là có liên quan tới chúng.

Đoán rằng nhiều người đã phải bỏ mạng làm mồi cho chúng, Tiểu Túy tay phải cầm cung lên, toàn thân tự nhiên phát ra ánh sáng đỏ. Tiểu Khê chau mày, mùi tanh hôi đã kích động chàng Vũ mang từ nhỏ đã ham mê pk, con ma trong người anh dần dần trỗi dậy!

- Chàng không nên vào trước, Tiểu Khê sốt sắng.

- Vì sao?, Tiểu Túy thắc mắc.

- Chúng ta mặc dù đều là người Vũ Tộc nhưng chàng là Vũ mang, thiếp là Vũ Linh. Ít người có cảm tình với Vũ Mang, còn Vũ Linh thì ngược lại. Phần lớn mọi người không bao giờ có ác cảm với Vũ Linh. Hôm nay chúng ta lên đảo là để tìm Liễu Sanh, chứ không phải là đến quyết đấu với Vụ Ẩn vì thế thiếp vào thì tốt hơn.

- Nhưng Liễu Sanh là một kẻ cuồng sát, làm sao ta có thể để nàng vào đó một mình? Không được! Tiểu Túy nắm lấy tay Tiểu Khê.

- Ý thiếp không phải là không cho chàng cùng đi, mà là chàng sẽ nấp đằng xa. Nếu thiếp gặp nguy hiểm thì có thể vào cứu. Hơn nữa, cho dù chúng ta đối diện với Liễu Sanh, một khi hắn ra tay chúng ta cũng không chắc nám phần thắng trong tay. Vì thế chàng ở ngoài mai phục, phần thắng tất sẽ nhiều hơn.

Tiểu Túy thấy lời này có lý, nên đành làm theo ý Tiểu Khê.

Vô Hồi môn mở rộng, Tiểu Khê nhẹ nhàng bước vào, tâm trạng thoải mái như đi chơi.

Cung điện rất rộng lớn nhưng chỉ nhìn thấy một người. Người này mặc dù đôi lông mày ngưng tụ hắc khí nhưng dáng vẻ của người này toát ra khí chất của một công tử khôi ngô tuấn tú. Anh ta cất giọng hỏi rất lịnh sự:

- Không ngờ, các hạ thuộc Tiên Linh Vũ tộc cũng vì Thần khí mà hứng thú tới đây.

- Công tử chớ hiểu nhầm, ta đến đây không vì Thần khí nào cả mà là đến để tìm người. Tiểu Khê cười khẽ.

- Vậy sao? Không biết ở nơi xa xôi này, người mà cô nương tìm là ai?

- Là Liễu Sanh. Không biết công tử có biết người này không? Công tử đã nghe qua tên Thải Trà Nữ chưa?

Ẩn vụ nhắm mắt, trầm ngâm một lúc không nói. Tiểu Khê căng thẳng đến nỗi toát hết cả mồ hôi. Nụ cười trên môi cũng trở nên méo xệnh.

Bỗng Vụ Ẩn gầm lên:

- Đừng lừa ta, ta biết người đến vì muốn lấy Thần khí! Người muốn chết!

Tiểu Khê vội vàng xuất chiêu Long Quyển Phong, trói lấy Vụ Ẩn khi thấy anh ta xông lên. Chợt trong tia sáng lóe lên, một mũi tên vàng được phóng ra, tiếng gió cuốn theo rít bên tai Tiểu Khê. Mũi tên đã đâm thẳng vào bụng Vụ Ẩn, khiến anh ta loạng choạng lùi về phía sau.

Sống chết có số, Tiểu Khê quyết định đánh một ván bạc. Cô cầm cây trâm vàng phía tay trái, ánh sáng chói phát ra từ cây châm đó, hình ảnh Thông Thiên Hồ, Thải Trà Nữ, trăng sáng, gió mát, hương trà và Vụ Ẩn hiện rõ trong đầu cô. Trong tích tắc, một mũi tên nữa được phóng ra đâm thẳng vào ngực Vụ Ẩn.

Vụ Ẩn gào thét rồi lăn xuống đất, thần khí cũng rơi xuống đất.

Tiểu Túy từ phía sau chạy lại và nhặt thần khí lên rồi đến bên Tiểu Khê.

Khóe miệng Vụ Ẩn toe toét máu, mặt trắng bệch nhưng bỗng bật cười lớn:

- Ha ha, hóa ra có người mai phục, ta đã xem thường các ngươi rồi.

Ngồi tọa công điều chỉnh khí huyết nhưng ánh mắt Vụ Ẩn không giấu được sự đẫn đờ, xem chừng đã trúng chiêu trí mạng của Tiểu Khê, Vụ Ẩn khẽ hỏi:

- Thải Trà Nữ thế nào rồi? Cô ấy có khỏe không? Chỉ nói được vài câu như thế xem như cũng đã là sự gắng gượng của Vụ Ẩn rồi. Nói xong anh ta mê man bất tỉnh

***

Tiểu Khê bắt đầu niệm phép, ánh hào quang của hoàn hồn chú lấp lánh vây quanh cô. Vết thương của Vụ Ẩn từ từ lành lại. Anh ta cố gượng dậy nhưng vì quá yếu nên Tiểu Túy phải đưa tay ra đỡ.

Một tay cầm thần khí, tay kia nắm chặt cây châm vàng, đôi mắt Vụ Ẩn - Liễu Sanh ngân ngấn nước mắt. Tâm trạng vừa mừng vừa tủi, kể lại:

"Khoảng thời gian sống với Thải Trà Nữ là những năm tháng hạnh phúc nhất của ta. Chúng ta đã rất yêu thương và chăm sóc lẫn nhau. Cuộc sống tuy nghèo nhưng rất thanh thản và hạnh phúc, ta cũng giấu cô ấy về bí mật của thần khí... Cho đến một ngày, những kẻ tham lam hung tàn đến Thông Thiên Hồ tìm ta, ta đã giết chết chúng và nghi ngờ nàng hại mình nên định giết luôn cả nàng. Nhưng ta đã không thể làm được điều đó, chỉ điên cuồng vứt cây trâm này xuống hồ. Đây chính là vật đính ước của ta và nàng. Sau khi rời Thông Thiên Hồ, ta đã đến Ngư thôn cư trú. Về sau, dù đã xây dựng nên Vạn Kiếp Thành, ta cũng không tìm hiểu tin tức gì về nàng từ lúc ra đi. Và ta cũng chưa từng quay lại Thông Thiên Hồ một lần nào nữa."

- Hãy quay về đi! Thải Trà Nữ vẫn đang chờ ông ở đó. Tiểu Túy nói.

Gương mặt Liễu Sanh như chợt tỉnh sau giấc ngủ dài, trên môi hé nở nụ cười sảng khoái.

  

Sáng ngày hôm sau, Tiểu Khê và Tiểu Túy đứng bên bờ biển, Tiểu Khê ngắm nhìn thanh Thất thần khí trong tay Tiểu Túy nói:

- Còn cái này, nên làm thế nào?

Tiểu Túy cười rồi cầm thần khí ném thẳng xuống Vô Cực Hải. Thần khí từ trên không vạch 1 đường cong sáng chói tuyệt đẹp, như những sao băng rơi xuống đáy biển.

- Đó là Thần khí mà bao người mong ước có được, chàng không tiếc hay sao?

- Trên thế giới này, có nhiều thứ còn quý hơn cả Thần khí, với ta thì điều quý giá nhất chính là đã tìm thấy nàng trong cuộc đời này, Tiểu Khê ạ. Đôi mắt Tiểu Túy long lanh tràn ngập hạnh phúc!