Game online hay nhất - Game online 3D - Thế Giới Hoàn Mỹ

sỉ áo thun trơn

áo thun giá sỉ

Oán Linh chi Tâm II


Xích Sắc Phi Long | Phần III: Minh Nguyệt Cơ | Phần I: Thương Lực Vương | Phần II: Xích Hà Đại Chiến | Phần IV: Hoàng Hôn Vẫn Lạc | Mị Yêu | Cửu Thần Thiên Trập | Côn Luân Vương | Tần Lăng Tướng Quân | Thanh Ngưu Lôi Ma Vương | Cuồng Bạo Thiết Giáp Sư Vương | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần I) | Truyền thuyết TGHM (Phần I) | Truyền thuyết TGHM (Phần II) | Truyền thuyết TGHM (Phần III) | Truyền thuyết TGHM (Phần cuối) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần II) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần III) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần IV) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần cuối) | Tôi không phải là Bạch Cốt Tinh | Câu chuyện Dã Nhân Thôn | Câu chuyện Ngư Thôn - Phần I | Câu chuyện Ngư Thôn - Phần II: Liễu Sanh | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần I | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần II | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần III | Oán Linh chi Tâm I | Oán Linh chi Tâm II | Oán Linh chi Tâm III | Oán Linh chi Tâm IV | Tiểu Lang Ngoại Truyện | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 1) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 2) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3c) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 4a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 4b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5c) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần cuối) | Câu chuyện Yêu Hồ Nhất Tộc - Phần I | Câu chuyện Yêu Hồ Nhất Tộc - Phần II |

Truyền thuyết Vũ tộc - Oán Linh chi Tâm II

Vẫn là bãi cỏ ven hồ, bốn bên cây cối khô héo. Tiểu Túy nhận ra nơi mình tỉnh dậy hôm đó chính là chỗ này, bên bờ Tịch Mịch Hải. Xem ra truyền thuyết là có thật. Chàng lặn xuống hồ, trời đang nắng nhưng mầu nước trong hồ đen thui. Mặt nước không chỉ che lấp ánh sáng mặt trời mà dường như đang chặn đứng hy vọng của chàng. Trong dòng nước, chàng dần thấy mình nghẹt thở...

Lặn sâu thêm một chút, Tiểu Túy mờ mờ nhìn thấy một bóng dáng kỳ dị vô cùng. Không chút sợ hãi, chàng tiếp tục lặn xuống. Đến gần chàng phát hiện cái bóng đó có hình dáng của con người. Nhưng người này nhìn đứng cứng nhắc như một khúc gỗ không hề có sức sống. Lại gần hơn, chàng phát hiện ra người này là nam giới nhưng đôi mắt trắng dã. Tiểu Túy thở dài: "Không biết trên thế giới có biết bao nhiêu người con gái chờ đợi họ nhưng họ đều trở thành con rối ở Tịch Mịch Hải, con rối của Phạm Âm".

 

Tiểu Túy ở Tịch Mịch Hải tìm 3 suốt ngày. Chàng tìm khắp nơi, lật từng viên đá nhưng không thấy Tiểu Khê, thậm chí đến bóng dáng Phạm Âm cũng không thấy. Ngày thứ 4, Tiểu Túy rời khỏi Tịch Mịch Hải, chàng tự nhủ: "Đừng thất vọng, Tiểu Khê nhất định đang ở nơi nào đó trên thế giới này đợi mình đến. Ta nhất định phải tìm ra nàng!"

***

Trải qua đêm liên hoan vui vẻ, Tiểu Khê cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Nàng ngủ một mạch đến khi mặt trời đã cao bằng ngọn tre mới tỉnh dậy. Nàng hăm hở chuẩn bị hành lý trở về nhà nhưng không thấy Tiểu Túy đâu. Lúc đầu, nàng còn nghĩ anh đi đến chỗ mấy người bạn hoặc đi đến bãi chăn nuôi gia súc nhưng đến trưa vẫn chưa thấy bóng dáng của Tiểu Túy, Tiểu Khê vội đi đến lều của Tù trưởng để hỏi thăm.

Thâm Hải Phạm Âm, Tiểu Khê lần đầu tiên nghe thấy cái tên lạ như thế. Thật không ngờ trên đời lại có loại oán linh này, nó không giết người, không hút máu, chỉ mê hoặc người khác.

Tiểu Khê là một cô gái dịu dàng nhưng không mền yếu. Là con gái nhưng khi cần thiết cô cũng tỏ rõ khí thế không thua kém gì đấng nam nhi.

Đứng trước mặt Phạm Âm, Tiểu Khê vô cùng phẫn nộ. Con yêu nữ này lại có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Nếu không phải vì người cô yêu thương đang nằm trong tay nó, có lẽ cô còn muốn hàn huyên tâm sự với nó cũng nên!

Tiểu Túy khí thế oai hùng ngút trời này nào đang nằm trong tay Phạm Âm, nét mặt chàng không chút cảm xúc, ánh mắt nhìn cô lạnh nhạt. Tiểu Khê đau khổ vô cùng. “Không được khóc, tuyệt đối không được khóc.” Tiểu Túy tự nhủ rồi hét lên:

- Yêu nữ! Trả Tiểu Túy cho ta.

- Ha ha! Có bản lĩnh thì đến mang hắn đi! Phạm Âm cười lớn, dường như nó đã nghe thấy điều gì nực cười lắm.

- Ta biết ta đánh không lại được ngươi! Được, ta sẽ dùng tính mạng của ta đổi lấy tự do của chàng!

- Cô gái! Nàng là người đầu tiên nói câu đó với ta đấy. Phạm Âm lần đầu biến đổi sắc mặt. 

- Có rất nhiều người đã tìm đến đây nhưng cuối cùng chúng đều hèn nhát bỏ chạy. Thật ra, chồng ngươi ở đây với ta cũng rất tốt, ta sẽ không làm hại anh ta. Ta rất ngưỡng mộ tài nghệ của anh ta nên mới dụ anh ta đến. Ta tuyệt đối sẽ đối xử tốt với anh ấy.

Nói rồi Phạm Âm đột nhiên nắm chặt lấy tay Tiểu Túy, gục đầu vào ngực chàng. Tiểu Khê thấy thế trong lòng bốc hỏa, nghiến chặt răng:

- Thả Tiểu Túy ra, ngươi muốn ta làm gì cũng được!

- Tại sao? Ngươi còn trẻ, thế giới này còn có rất nhiều đàn ông? Không có anh ta ngươi vẫn có thể sống tốt kia mà. Anh ta cũng chỉ là một người con trai bình thường, hà cớ gì mà ngươi phải mất công? Phạm Âm liền ngọt ngào dụ dỗ.

***

Sáng hôm sau, tại Đông Bình Trấn, cư dân phát hiện ra một con mèo có đôi mắt xanh biếc. Nó mang theo một bó Uất Kim Hương đẹp tuyệt, bên cạnh là tấm biển đề dòng chữ: “1 bó Uất Kim Hương đổi 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ”. Ai nấy đều cảm thấy chuyện này rất nực cười! Một chiếc Trầm Luân Chi Vũ đã rất có giá trị, ai lại đi đối 999 chiếc để lấy 1 bó hoa cho dù Uất Kim Hương dù nó có đẹp đến nhường nào đi nữa.

Tiểu Túy lang thang khắp nơi, từ núi cao sông rộng đến hang cùng ngõ hẹp, cả những nơi khó đến nhất cũng không thấy chút manh mối nào của Tiểu Khê. Một ngày, chàng nghe được tin tại Tích Vũ Thành, sông Vô Ưu Hà gần đây xuất hiện 1 chiếc thuyền của Hải đạo. Chúng xuất hiện thần bí dị thường, không ai biết chúng từ đâu đến nhưng có điểm là máu lạnh tàn nhẫn. Sự xuất hiện của chúng khiến cuộc sống của người dân ở sông Vô Ưu không được như xưa nữa. Tiểu Túy chợt nhớ lại chính bên bờ Vô Ưu Hà, nơi chàng và Tiểu Khê đã đính ước, liền quyết định đến đây hi vọng tìm được gì đó.

Trăng thanh yên vắng, ánh trăng làm con thuyền mầu bạc phản chiếu xuống dòng sông. Tiểu Túy lặn xuống nước sâu, chàng nhìn thấy một khúc xương khô, xem thân thể người chết có vẻ là người tộc Vũ. Cố gắng tiếp cận thật gần thuyền của Hải tặc, chàng chỉ nghe thấy tiếng gió rít.

Chàng nhảy lên thuyền, bỗng phát hiện ra có người đang ẩn nấp ở cái hòm phía sau. Đó là một cô gái của thú tộc, đôi mắt lộ vẻ lo lắng vẫy vẫy Tiểu Túy. Tiểu Túy Tiến tại gần hỏi ngay:

- Cô là ai? Có liên quan gì với bọn chúng?

- Tôi cũng giống như huynh thôi. Thấy việc bất bình thì đến đây hi vọng làm được chuyện gì đó. Ta gặp nhau ở đây ắt có duyên đấy!

Cô gái này còn trẻ mà rất có dáng vẻ nghĩa hiệp! Tiểu Túy nghĩ thầm.

Đang nói chuyện, một đội Hải tặc chợt đi đến cái thùng hàng nơi hai người đang ẩn nấp, có lẽ là chúng đi tuần. Tiểu Túy nín thở, định tránh khỏi đợt lùng sục này sẽ tìm cách tiếp cận khoang thuyền nhưng nàng Tiên Thú bên cạnh đã nhanh nhẩu chạy vào trong, vô tình phát ra tiếng động. Bọn hải tặc từ trên khoang thuyền lao ra bao vây, Tiểu Túy cực chẳng đã đành phải lao ra chiến đấu cùng tiểu Tiên Thú.

Tiếng hô giết vang khắp nơi nhưng nàng Tiên Thú này cũng khá lạnh lùng. Triệu gọi ra Phượngng Hoàng bảo bảo ra, ra lệnh cho nó Phượng Hoàng tấn công bất kì tên nào lại gần, bản thân cũng liên tiếp thi phóng Kịch Độc Cổ, nàng ta bình tĩnh ứng chiến. Thêm vào đó là những mũi tên mạnh mẽ của Tiểu Túy, khiến đám Hải tặc trúng thương liên tiếp, biến thành những sợi khói bay lên. Lúc này hai người chợt hiểu đám hải tặc trên thuyến vốn chỉ là lũ quái vật bình thường do Oán Linh chi khí tập hợp lại. Hai người không nề hà mạnh tay chém giết, đến khi trời bắt đầu sáng cũng là lúc đám quái được giải quyết xong.

Nếu như bọn hải tặc kia là người thì cảnh tượng trên thuyền hẳn là máu chảy thành sông, nhưng lúc này trên con thuyền đang lặng trôi, chỉ có ánh sáng mờ mờ của trăng. Tiếng hét kinh thiên cũng theo bọn hải tặc biến mất. Tiểu Túy và tiểu Tiên Thú ngồi trên thuyền ngắm mặt trời đang tỏa ánh nắng xuyên qua lớp sương dầy trên sông, phản chiếu ánh sáng như 7 sắc cầu vồng. Tiểu Túy cầm bình rươu bên người, chàng cười lớn:

- Dễ chịu quá, lâu lắm rồi ta mới được vui như thế này.

Tiểu Tiên Thú không khách sáo giật lấy bình rượu của chàng rồi ngửa cổ ra sức uống. Tiểu Túy nhìn thấy vậy, ngạc nhiên không chớp nổi mắt. Hóa ra cô bé này không những là người giết người không ghê tay mà còn uống rượu cũng không thua kém gì đấng mày râu. Hai người ngồi trên thuyền, một vò rồi hai vò, họ nói chuyện trên trời dưới biển. Tiểu Túy thần sắc hào hứng, tiểu Tiên Thú rất đỗi nhiệt tình chúc rượu. Lúc vui họ thoải mái cười to, lúc nói đến chuyện bực mình, họ không ngại quát tháo ầm ĩ.