Oán Linh chi Tâm IV
Truyền thuyết Vũ tộc - Oán Linh chi Tâm IV
Sáng sớm hôm sau, hai người từ biệt những người dân nơi đây, lên thuyền đi về phía Vạn Lưu Thành.
Tại Vạn Lưu Thành, tháng này trôi qua, 1 năm, 2 năm, 3 năm... Tiểu Khê vẫn chờ đợi. Trái tim kiên trì của nàng đã bị Phạm Âm phù phép trở nên mẫn cảm, yếu đuối mỏng manh. Nàng hầu như không còn hy vọng có thể gặp lại Tiểu Túy. Tính cách điềm đạm của Tiểu Khê giờ cũng có chút đố kỵ. Hồi ức, chỉ có hồi ức mới có thể chữa được căn bệnh đố kỵ của nàng.
Tiểu Khê thường nhớ Tích Vũ Thành, nhớ Dã Nhân Thôn, nàng nhớ những kỷ niệm mà hai người đã trải qua. Nàng nhớ Tiểu Túy, bất chợt nàng đung đưa người thả hồn vào trong gió. Nàng như quên mất lý do mình đang chờ đợi. Tất cả mọi điều diễn ra thật bất ngờ. Tiểu Khê bị Phạm Âm biến thành một chú mèo. Vào lúc Tiểu Khê như không còn chút hy vọng nào nữa thì bỗng một hôm...
Trong hình dạng của một con mèo, Tiểu Khê cuộn tròn nằm lười, đôi mắt mở to nhìn từng đoàn người đi qua đi lại. Bỗng từ trong đám đông, một dáng hình quen thuộc. Tim nàng đập nhanh hơn. Đúng là Tiểu Túy rồi Bao nhiêu cảm xúc ùa về nhưng Tiểu Khê không thể làm được bất cứ điều gì. Nàng giờ đây chỉ là một chú mèo nhỏ. Một con mèo luôn treo bảng: 1 bó Uất Kim Hương đổi lấy 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ.
Tiểu Túy phát hiện ra giữa chợ có một chú mèo kỳ lạ. Đôi mắt xanh biếc đó dường như rất quen thuộc.
Tiểu Túy lại gần hơn, Tiểu miêu không chút sợ hãi và không hề lùi lại. Tiểu miêu lại nhìn chàng không hề chớp mắt. Tiểu Túy quan sát tấm biển 1 bó hoa đổi 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ. Chàng cảm thấy buồn cười nhưng không thể cười được. Ánh mắt tiểu miêu như tích tụ ưu oán ngàn năm. Tiểu Túy dường như phảng phất đâu đây thấy được Tiểu Khê đang khóc, lại như thấy được Tiểu Khê đang cười...
Tiểu Túy liền dang rộng đôi cánh bay lên cao khiến những người đứng cạnh bị bất ngờ hoảng sợ. Chàng bay một mạch về phòng trọ và kể chuyện chàng đã tìm được một chú mèo có đôi mắt xanh biếc giống hệt đôi mắt của Tiểu Khê ở Đông Bình Trấn. Chàng đang tìm cách cố gắng tìm được 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ để giải cứu cho Tiểu Khê.
***
Phàm Nhi một mực ngăn cản không cho Tiểu Túy đi. Cô khóc thét lên và phá phách khiến ông chủ nhà trọ sợ hãi. Bất luận Tiểu Túy có nói gì cô cũng quyết không để chàng đi. Mọi người gần đó biết chuyện cũng khuyên Tiểu Túy, rằng chàng đừng vì một con mèo bình thường mà làm đau lòng người con gái bên cạnh mình.
Tiểu Túy đành phải an ủi dỗ dành Phàm Nhi. Đêm khuya vắng lặng, mọi người cũng đã về hết, Phàm Nhi cảm thấy Tiểu Túy dường như đã từ bỏ ý định mới yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Đêm tối mù mịt, Tiểu Túy dang cánh bay lên, từ Đông Bình Trấn, chàng phảng phất nghe thấy tiếng Tiểu Khê vọng lại: "Tiểu Túy, muội đợi huynh trở lại."
Vũ tộc có 1 chi nhỏ mà bẩm sinh có tình tình tàn bạo. Trên đại lục, những nhân vật Tu chân cao dù đã thăng Tiên nhập Ma cũng vẫn kiêng dè họ. Bộ lạc này nằm ở phía Đông Nam Thương Mang Thảo Nguyên, được coi là chiến cuồng bộ lạc mà người ta thường đi đường vòng để tránh.
Mặc dù Trầm Luân Chi Vũ rất hiếm và quý nhưng vì Trầm Lân Chi Vũ chỉ có ở Thương Mang thảo nguyên, gần bộ lạc chiến cuồng nên rất ít người dám đến tìm kiếm. Nếu có người vô tình lạc đường vào phạm vi vũ tộc bộ lạc, lập tức họ bị bắn thành nhím mà không hiểu vì sao!
***
Tiểu Túy gương cung, lạnh lùng thi tỉển Thiên Ưng Dực Dương, rồi Thiên Ưng Cuồng Lôi cũng phát ra không khoan nhượng...
Đến ngày thứ 3, khi trời chạng vạng tối, Tiểu Túy đã có đủ 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ.
***
Tại Đông Bình Trấn.
Ánh sáng Hoàng Kim phát ra từ 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ làm thị trấn nhỏ sáng rực rỡ. Vô số người hiếu ký đứng xung quanh xem Tiểu Túy đổi Trầm Luân chi vũ quý giá lấy Uất Kim Hương. Tiểu Túy trịnh trọng đặt Trầm Luân Chi Vũ vào trong móng vuốt nhỏ nhỏ của tiểu miêu. 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ nhưng rất nhẹ, ánh vàng phản chiếu vào tiểu miêu. Tiểu Túy nhẹ nhàng cầm bó Uất Kim Hương lên.
Bỗng 999 chiếc Trầm Luân Chi Vũ vụt bay lên không trung, mọi người xung quanh vội tản ra, ánh vàng rực rỡ cuộn tròn như một con lốc xoáy, che khuất tầm nhìn của mọi người.
Khi ánh sáng vàng dần dần mờ đi, một người con gái từ từ hiện ra. Bao nhiêu năm chờ đợi cuối cùng nàng cũng gặp được Tiểu Túy. Nỗi niềm kìm nén bao nhiêu năm qua, nàng chỉ biết khóc.
Tiểu Túy ôm Tiểu Khê vào lòng thật chặt như thể sợ nếu chàng thả ra sẽ bị mất Tiểu Khê một lần nữa. Họ cứ đứng như thế một hồi thật lâu. Chợt Tiểu Khê ngước mắt lên, nàng kinh ngạc sợ hãi.
Phàm Nhi đang đứng lặng người sau Tiểu Túy, ánh mắt lạnh lùng!
- Phàm Nhi! Đây là Tiểu Khê tẩu tẩu. Cuối cùng ta đã tìm được, giờ có thể trở về nhà rồi! Tiểu Túy âu yếm nói.
Phàm Nhi vẫn lạnh lùng, Tiểu Túy nghĩ, có lẽ do chàng đã lén bỏ đi nên làm cô giận, liền nói:
- Phàm Nhi, tối hôm đó ta đã lén bỏ đi khiến muội lo lắng, nể mặt chị dâu muội thứ lỗi cho ta nhé.
Tiểu Khê nghe vậy liền nói:
- Huynh gọi cô ta là gì cơ?
- Lâm Phàm Nhi. Không đợi Tiểu Túy trả lời, Phàm Nhi lạnh lùng nói.
- Cô ta chính là Phạm Âm, Thâm Hải Phạm Âm đấy. Tiểu Khê vô cùng ngạc nhiên nói.
Tiểu Túy nhìn Phàm Nhi, người đã bầu bạn với mình suốt 3 năm nay, một người con gái dịu dàng điềm tĩnh lẽ nào lại là một ma đầu?
Khuôn mặt Phàm Nhi biến sắc, cuối cùng cô đột nhiên cười lớn. Tiểu Túy và Tiểu Khê cảnh giác lùi lại đằng sau.
Một lát sau, Phàm Nhi nín cười, lạnh lùng nói:
- Ha ha! Ta đã thua rồi! Không ngờ trên thế giới lại có hai người như các ngươi. Nói rồi, Phạm Âm ngửa tay, một làn khói bay lên, sương tan, một mỹ nữ đang đứng đó.
- Tiểu muội! Vậy là sao? Tiểu Túy ngạc nhiên hét lên.
Phạm Âm cười lớn:
- Ca! Muội và Tiểu Khê đã đánh cược, cá cược hạnh phúc của hai người. Một người con gái yếu đuối như Tiểu Khê, sống với huynh sẽ thêm gánh nặng. Chính vì thế ta đã hóa thân thành một tiểu Tiên Thú.
Chớp mắt, Phạm Âm hóa thân thành tiểu Tiên Thú nói:
- Đáng yêu phải không? Ta vừa tự do, vừa độc lập lại vừa cởi mở, ta có thể cùng huynh bầu bạn, sống sớm tối cùng huynh. Có phả huynh cũng có chút tình cảm với ta không? Phạm Âm đổi giọng nhõng nhẽo hỏi Tiểu Túy.
- Vậy mà cuối người huynh chọn lại là cô ta! Phạm Âm cay đắng nói.
Phạm Âm chỉ tay vào Tiểu Khê nói:
- Hay là huynh thích người tộc Vũ đúng không? Ta có thể hóa thân thành Vũ Linh, yếu đuối hơn cô ta, xinh đẹp hơn cô ta. Chúng ta sẽ đến Đào Nguyên Trấn sinh sống, ta sẽ luôn ở bên huynh, cùng huynh sống hết cuộc đời này.
- Nhưng cuối cùng huynh lại quyết tâm đi tìm cô ta. Khi huynh bước lên thuyền Dị Vực Nhân, ta đã biết không gì có thể ngăn cản hai người gặp mặt. Nguy hiểm của Vũ Tộc và kho báu Trầm Luân Chi Vũ trong mắt huynh đều là không là gì cả!
- Ngày này cuối cùng cũng đã đến, ta đã thua. Các người có thể đi được rồi. Ta muốn xem cái gọi là nhà của các người rốt cuộc như thế nào. Rốt cuộc ta cũng hiểu thế nào là tình yêu, là hận thù của loài người các ngươi. Còn ta, mãi mãi là một Oán Linh.
Một làn khói nữa nổi lên, lần này Phạm Âm biến mất cùng làn sương mù.
Mặt trời mọc phía đằng đông, triều dương đã mang lại hy vọng cho hai người. Tiểu túy và Tiểu Khê nắm tay nhau trở về Tích Vũ Thành.