Game online hay nhất - Game online 3D - Thế Giới Hoàn Mỹ

sỉ áo thun trơn

áo thun giá sỉ

Thanh Ngưu Lôi Ma Vương


Xích Sắc Phi Long | Phần III: Minh Nguyệt Cơ | Phần I: Thương Lực Vương | Phần II: Xích Hà Đại Chiến | Phần IV: Hoàng Hôn Vẫn Lạc | Mị Yêu | Cửu Thần Thiên Trập | Côn Luân Vương | Tần Lăng Tướng Quân | Thanh Ngưu Lôi Ma Vương | Cuồng Bạo Thiết Giáp Sư Vương | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần I) | Truyền thuyết TGHM (Phần I) | Truyền thuyết TGHM (Phần II) | Truyền thuyết TGHM (Phần III) | Truyền thuyết TGHM (Phần cuối) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần II) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần III) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần IV) | Truyền thuyết Huyền Vũ (Phần cuối) | Tôi không phải là Bạch Cốt Tinh | Câu chuyện Dã Nhân Thôn | Câu chuyện Ngư Thôn - Phần I | Câu chuyện Ngư Thôn - Phần II: Liễu Sanh | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần I | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần II | Ngọc Lê Chi Truyện - Phần III | Oán Linh chi Tâm I | Oán Linh chi Tâm II | Oán Linh chi Tâm III | Oán Linh chi Tâm IV | Tiểu Lang Ngoại Truyện | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 1) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 2) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 3c) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 4a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 4b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5a) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5b) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần 5c) | [Comic] Hoa Tuyết • SnowFlake (phần cuối) | Câu chuyện Yêu Hồ Nhất Tộc - Phần I | Câu chuyện Yêu Hồ Nhất Tộc - Phần II |

Thanh Lôi Ngưu Ma Vương - bi ai chiến tranh phong tử

Trưởng lão Thú tộc nhìn báo cáo mà Vệ binh ngoài tiền tuyến mang về: "Oán Linh chinh phạt tiền tuyến, tiêu diệt toàn bộ chiến binh đóng gần Phi Lai Trấn". Ông khẽ thở dài, khi ông đang định cất báo cáo đi, bỗng một chiến sĩ Thần Thú vẻ mặt trầm trọng chạy tới nói với trưởng lão:

- Xin hãy để tại hạ đi diệt Thanh Lôi!

Nhìn bộ mặt quen thuộc đó, trưởng lão liền xoa đầu Thần Thú này, chuyện dĩ vãng chợt hiện lên trong đầu ông...

Khi đại chiến Tiên Ma lần thứ 2 diễn ra, do nội loạn của Nhân tộc, Thú tộc, Vũ tộc dẫn đến quan hệ đồng minh của Tam tộc bị tan dã. Cục diện các tộc đều trở về tình trạng cô lập, không có sự chi viện của các tộc khác. Lúc này, Oán Linh lại tấn công ồ ạt làm thế sự nguy kịch đến đỉnh điểm. Ngoài ra, do Thú tộc ai cũng có thể lực mạnh nên uy hiếp Oán Linh rất lớn, Vạn Hóa Thành lại gần nhất với một trong những cổng vào Ma giới lớn nên Thú tộc là mục tiêu tấn công đầu tiên của Oán Linh.

Một hôm, dũng sĩ mạnh nhất của Thú tộc lúc bấy giờ – Thanh Lôi, sau khi nghe tin Oán Linh tập kết ở gần tiền tuyến của Lạc Nhật Trấn để tấn công Vạn Hóa Thành đã dẫn một chi của Thú tộc để đi đánh. Nhưng lần này, Oán Linh quả thực rất mạnh. Khi con Oán Linh cuối cùng bị giết cũng là lức Thanh Lôi ngã gục xuống vũng máu.

Anh mơ màng nhìn lên trời và biết rằng sinh mệnh của mình sắp kết thúc. Nhưng anh không thấy buồn vì đã hết mình vì Thú tộc, có thể chết trên chiến trường là một vinh dự lớn. Khi anh sắp bị mất hết tri giác, bỗng có một tia sáng chiếu lên mình anh. Trong cái ấm áp và dịu dàng của tia sáng, anh mơ hồ cảm thấy dường như có vị Thiên sứ từ trên trời hạ xuống và nói với anh: “Hãy cố gắng, ta sẽ chữa trị cho anh”.

Không biết đã ngủ bao lâu, Thanh Lôi dần dần tỉnh lại.“Ta vẫn chưa chết sao?” - Thanh Lôi ngơ ngác nhìn quanh và tự hỏi.

Bần thần một lúc, Thanh Lôi nhìn lại thân thể mình. “Ôi! Ta cũng thật khỏe mạnh! Mới 2 ngày, vết thương nặng như vậy mà đã sắp lành rồi!”.

Bỗng có tiếng nói lanh lảnh vang lên phía bên cạnh. Thanh Lôi nhìn về phía có tiếng nói, thì ra có một cô gái nhan sắc tuyệt đẹp đứng trước mặt anh. Trên đầu nàng có 2 chiếc lông, chính là tượng trưng của Vũ tộc. Thanh Lôi bỗng cảnh giác hỏi:

- Người của Vũ tộc à? Cô cần gì?. Sự lo lắng không ngờ lại làm cho vết thương của anh lại bị chảy máu.

- Ôi! Mãi mới làm cho vết thương lành, huynh lại làm nó toét ra, mau để muội băng lại cho. Cô gái vội vàng chạy tới, đỡ lấy Thanh Lôi, đồng thời không ngớt niệm chú để trị vết thương. Đầu tiên anh cũng định phản kháng nhưng nàng đã khiến cho anh ngoan ngoãn ngồi trị vết thương.

Sau vài ngày, không biết là do thể lực của Thanh Lôi hay là do phép thuật của cô gái đó, vết thương của anh đã lành. Trong mấy ngày này, anh biết cô gái đến từ Vũ tộc đó hóa ra có tên là Vũ Linh, là Vương tộc cao quý nhất của Vũ tộc.

Ngày cuối cùng được ở bên nhau, họ cùng đi hái hoa, và dạo trong rừng sâu. Thanh Lôi hóa thành hổ, cõng Vũ Linh leo núi dạo chơi. Nhưng rồi khi vết thương lành hẳn, Thanh Lôi phải trở về Vạn Hóa Thành, anh phải báo cho người trong thành biết anh vẫn còn sống. Khi chuẩn bị ra đi, Thanh Lôi lấy hết cam đảm nói với Vũ Linh:

- Hãy lấy anh nhé?. Vũ Linh đỏ mặt ngượng ngập rồi nhẹ nhàng nói tiếng đồng ý, nàng muốn Thanh Lôi về Vạn Hóa Thành trước rồi nàng sẽ theo sau.

Thanh Lôi trở về đến Vạn Hóa Thành, người dân trong thành thấy anh vẫn còn sống đều vui mừng khôn xiết, nhất là Trưởng lão. Ông vui mừng đến nỗi muốn gả ngay cô con gái rượu của mình là Mị Hồ cho anh hùng của Thú tộc – Thanh Lôi, nhưng Thanh Lôi một mực từ chối.

Vũ Linh trở về Tích Vũ Thành, cô nói với Trưởng lão là muốn lấy Thanh Lôi. Trưởng lão hết sức kinh ngạc và tức giận liền tát Vũ Linh và quát mắng “Thú tộc tâm địa độc ác làm sao xứng với Vũ tộc cao quý của chúng ta, ta không cho phép ngươi lấy người của Vũ tộc!”.

Vũ Linh muốn giải thích, nhưng nghe Trưởng lão lại quát: “Nếu ngươi cứ khăng khăng đòi lấy Thanh Lôi, ngươi sẽ phải rời Tích Vũ Thành ngay lập tức! Cánh của ngươi sẽ bị chém đứt, và ngươi vĩnh viễn không được trở lại Tích Vũ Thành”

Vũ Linh nghe rồi, không nói gì nữa, từ từ đi ra cửa...

Ngày qua ngày, Thanh Lôi vẫn ở Vạn Hóa Thành chờ Vũ Linh đến. Nhưng đợi rất lâu mà anh vẫn không thấy bóng dáng cô. Một hôm, Thanh Lôi nghe được tin Vệ binh cứu được một cô gái của Vũ tộc bên bờ Vô Ưu  Hà. Anh vội chạy lại xem và trước mắt anh là một cô gái đang bị trọng thương còn mê man bất tỉnh. "Lẽ nào đây là Vũ Linh?" - Anh nghĩ thầm, nhưng sự thật cô gái đó đúng là Vũ Linh.

Thanh Lôi liền ôm Vũ Linh, hoảng hốt hỏi:

- Thế này là thế nào? Sao nàng lại đến nông nỗi này?

Vũ Linh liền dần dần tỉnh lại, nhìn Thanh Lôi vui mừng nói:
- Là thiếp đây, may là có Thánh khiết đồng minh thiên sứ đưa thiếp đến gặp chàng…

Nói xong, Vũ Linh lại mê man thiếp đi. Những ngày tiếp theo, do được Thanh Lôi tận tình chăm sóc, Vũ Linh cũng dần dần đã phục hồi. Thanh Lôi dò hỏi rồi cũng hiểu về sự việc ngày hôm đó: Sau khi Vũ Linh ra khỏi phòng của Trưởng lão, chịu trừng phạt của tộc mình, bị mất cánh, đồng thời còn bị ép phải nhảy xuống Vô Ưu Hà. Vào giây phút cuối cùng, Trưởng lão nói với cô:

- Sinh ra từ Vũ tộc là bất hạnh của ngươi, yêu người của Thú tộc lại càng bất hạnh hơn

- Ta không hối hận. - Nói xong nàng liền nhẩy xuống Vô Ưu Hà.

Thanh Lôi nghe xong, liền ôm Vũ Linh vào lòng. Nước mắt giàn dụa, anh thề nhất định sẽ làm cho Vũ Linh hạnh phúc.

Chuyện Thanh Lôi cưu mang một cô gái của Vũ tộc khiến người trong tộc cảm thấy bất bình. Không chỉ thế, vì cô gái này mà anh cự tuyệt chuyện hôn nhân với Mị Hồ đã khiến Trưởng lão tức giận.

Một hôm, Trưởng lão gọi Thanh Lôi lại, ông nói ngoài tiền tuyến đang có chiến tranh và cần anh đi ngay. Thanh Lôi nghe xong, anh định vài ngày sau mới đi vì còn chờ Vũ Linh khỏe trở lại. Nhưng ngay ngày hôm sau, Trưởng lão và người trong tộc đã lấy cớ Vũ Linh là gián điệp rồi trói cô ở quảng trường của Vạn Hóa Thành. Theo quy định, những kẻ phản bội và gián điệp đều phải chết. Thanh Lôi giải thích thế nào họ cũng không tin. Hóa ra người tung tin Vũ Linh là gián điệp lại là con gái của Trưởng lão, vậy thì làm sao anh có thể giải thích được?

Thanh Lôi đứng thẫn người trên pháp trường, Trưởng lão bước tới, đưa cho anh một chiếc dây thừng, nói với anh:

- Dũng sĩ của Thú tộc nên đối với Trưởng lão như thế nào?

- Tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh! Anh đáp.

- Rất tốt! Vậy ta ra lệnh cho anh giết chết con gián điệp kia!

Thanh Lôi nhìn chiếc dây thừng, nhìn Trưởng lão rồi nhìn Vũ Linh những vẫn do dự. Trưởng lão đến gần bên anh hét lớn:

- Nơi an nghỉ của ngươi là chiến trường! Sinh mệnh của ngươi còn tồn tại là cho chiến tranh! Vinh quang của Thú tộc là chiến trường, chứ không phải là chuyện đồng tình với tộc khác.

Thanh Lôi liền tới trước mặt Vũ Linh, rơi lệ và nói với cô:

- Vũ Linh, xin tha lỗi cho ta.

Vũ Linh nhìn Thanh Lôi, nghĩ đến câu nói của Trưởng lão: “Sinh ra từ Vũ tộc là bất hạnh của ngươi, yêu người của Thú tộc lại càng bất hạnh hơn”. Đúng là từ khi yêu Thanh Lôi, cho dù có đau khổ đến mấy cô cũng không rơi lệ, nhưng lần này cô đã khóc. Câu cuối cùng mà cô có thể nói ra đó là: “Thanh Lôi, muội yêu huynh!...”.

...Cuộc đại chiến Tiên Ma cuối cùng cũng đến hồi kết. Hôm đó, Thanh Lôi đã chặt được đầu của thủ lĩnh Oán Lin, tất cả các chiến sĩ của Thú tộc cùng hô hào: "Kết thúc rồi, chiến tranh kết thúc rồi, chúng ta đến lúc có thể nghỉ ngơi được rồi..."

Nhưng chuyện lạ đã xảy ra, Thanh Lôi cầm chiếc đầu của Oán Linh thủ lĩnh, đứng giữa chiến trường hét to:
- Không thể! Chiến tranh không thể kết thúc! Không thể kết thúc! Không thể... chiến tranh không bao giờ kết thúc!. Hai hàng nước mắt màu đen chứa đầy Oán khí đang lăn trên gò má của anh.

- Không thể! Chiến tranh không thể kết thúc. - Thanh Lôi cứ thế ngày càng hét to và anh cầm vũ khí của mình lên – Lôi Quang Phủ.

Cả bầu trời thấm đẫm một màu máu... Từ đó, Thanh Lôi vẫn cứ lảng vảng ở gần Phi Lai Trấn, mãi đi tìm nơi an nghỉ của mình, đó chỉ có thể là Chiến trường!

Câu chuyện liên quan đến Thanh Lôi và đôi cánh bị cắt của Vũ Linh đã khiến cho không chỉ Trưởng lão của Thú tộc mà Trưởng lão của Vũ tộc phải khắc ghi trong tâm trí...