Hoàn Mỹ chính sử
Độ Kiếp Nhật
Độ Kiếp Nhật hay còn gọi là Di Khí Nhật.
Chính vào ngày trọng đại này, một nhóm sinh linh nhận được sự cứu vớt, còn một bộ phận thì hoàn toàn bị bỏ rơi. Như thường lệ, mọi người gọi đó là ngày khởi đầu của Thế Giới Hoàn Mỹ.
Chư thần mở con đường Thời Không nối giữa Nhân giới và Thiên Thượng Nhân Gian, trong một đêm mang tất cả những sinh linh có Linh lực trong Nhân thế đến Thiên Thượng Nhân Gian. Những sinh linh may mắn này, cuối cùng đã thoát khỏi sự uy hiếp trong nhiều năm của đại hồng thủy, bước vào một thế giới hoàn toàn mới, thế giới mà chúng thần gọi là Thế Giới Hoàn Mỹ.
Khi màn đêm buông xuống, những sinh linh bị bỏ rơi trong Nhân giới, lần đầu tiên phải đối mặt với một thế giới mà không có chúng thần, đối mặt với hồng thủy hung dữ và bóng đêm hoang lạnh.
Thần Tịch Chi Ước
Việc xây dựng Thế Giới Hoàn Mỹ đã hao tốn phần lớn thần lực của hầu hết chư thần; càng đáng sợ là, sau khi trải qua Huyết Hải Chi Kiếp, những sinh linh may mắn còn tồn tại thì tín ngưỡng rất không ổn định, thậm chí quay sang oán trách. Chư thần không thể duy trì được thần lực như ban đầu, cũng giống như Nhân loại không có nước uống, một số Thần chi đã có dấu hiệu suy kiệt.
Chỉ trong một đêm, Chư thần đã biến mất hoàn toàn khỏi Thế Giới Hoàn Mỹ, như thể từ trước đến nay họ chưa từng tồn tại nơi này. Tương truyền, Chư thần đã trở vào Thần Tịch Chi Địa, trái tim của tạo vật Thần Bàn Cổ, là trung tâm của vũ trụ. Các thần tới đó quy tịch có thể nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, thoát khỏi kiếp nạn.
Mặc dù vậy, Chư thần cũng phải duy trì liên lạc với Thế Giới Hoàn Mỹ, cũng bởi tín ngưỡng của chúng sinh là nguồn bổ sung thần lực duy nhất của họ. Đã nếm trải hậu quả của chiến tranh, điều tiên quyết là tránh đi vào vết xe đổ đó. Chư thần quyết định dùng biện pháp phù hợp với khả năng của mình để giải quyết vấn đề: mỗi vị Thần chi trước khi quy tịch sẽ chọn một người phát ngôn, xuống hạ giới truyền đạo, nói cách khác cũng là truyền thần lực cho Chư thần. Những Thần chi đạt được nhiều tín ngưỡng nhất sẽ càng nhanh chóng khôi phục được thần lực, trở lại Thế Giới Hoàn Mỹ.
Ngày Chư thần quay trở lại, sinh linh của hạ giới sẽ vui mừng đón tiếp, hay phải chịu sự phán xét cuối cùng? Mỗi tín đồ của các Thần đều có những kiến giải khác nhau..
Chư Thần Khí Nhân
Vào ngày Độ Kiếp, chúng thần đưa một số sinh vật có Linh lực trên trái đất, bao gồm Tu hành giả và một số cao cấp sinh vật có linh thức vào thế giới mới. Một số Nhân loại và sinh vật khác mà trong quá trình tiến hóa, Linh lực đã bị tiêu vong gần hết thì bị bỏ rơi trong Nhân gian suy tàn, tự sinh tự diệt, tự mình đối mặt với tai họa sắp đổ xuống.
Nghìn vạn năm sau, nhân loại đều tự cho rằng mình là “Tuyển Dân của Thượng Đế”, nhưng thực tế lại là “Chư Thần Khí Nhân”
Vậy mà, ngay cả Chư thần cũng không thể ngờ rằng, Nhân loại đã mất đi Linh lực mà trong một môi trường hiểm ác như vậy lại có thể sản sinh được những tiềm lực đáng sợ, khả năng ứng biến và sự kiên nhẫn của họ đã vượt qua sức tưởng tượng của Chư thần: ở phía tây, trước khi nạn hồng thủy nổi lên, mọi người đã thi nhau đóng thuyền; ở phía đông, những tộc người da vàng cũng đã biết vận dụng “Sơ đạo pháp” để đẩy hồng thủy ra biển. Cuối cùng, khôi phục lại cuộc sống phồn vinh…
Phải sau rất nhiều năm, những người may mắn ở Thiên Thượng Nhân gian mới hiểu được rằng, đồng bào bị bỏ lại Nhân giới sẽ có ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện Thế Giới Hoàn Mỹ, thậm chí cuối cùng còn quyết định số mệnh của các Chư thần.
Tinh Tằng Cát Liệt
Sự đối kháng trong giới Chư thần một thời gian dài đã không thể có được nhất trí một cách toàn diện. Cùng với sự khởi đầu của Thế Giới Hoàn Mỹ, một số vị Thần chi có thực lực đã thoát khỏi vị trí của mình để vào vũ trụ mênh mông, dựa vào thần lực của mình để xây dựng nên một thế giới mới, đồng thời che chở cho những tín đồ trước sau vẫn trung thành với họ.
Không ai có thể ngờ rằng, trong những tầng sao cách biệt đó lại xảy ra không ít những câu chuyện thú vị.
Thiên Lệ Chi Thành
Thiên Lệ Chi Thành, còn gọi là Bất Một Chi Thành. Là một ân sủng của chúng thần đối với Thế Giới Hoàn Mỹ. Thành nằm vắt ngang qua những đám mây trắng, bốn phía dùng thần tích với những vòng dây xích rất lớn giống như cột trụ trời, thể hiện nỗi sợ hãi đối với trận đại hồng thủy hủy trời diệt đất xảy ra ở Nhân thế năm đó.
Từ hạ giới nhìn vọng lên, thành nằm vắt vẻo phía chân trời, long lanh như giọt nước mắt của chúng thần rớt xuống, do vậy mà có tên gọi là Thiên Lệ Chi Thành.
Có thể sống cuộc sống trên trời giống như chúng thần từ lâu đã là mong ước của các tộc dưới hạ giới. Thiên Lệ Chi Thành nằm phía trên hồ Thông Thiên, từ khi mới được xây dựng, do chúng thần đã quy tịch nên đã sớm trở thành đất vô chủ, cũng vì thế mà nó sớm trở thành mục đích tranh đầu của những bậc anh hùng. Ba nghìn năm trở lại đây, quanh Thiên Lệ Chi Thành đã xảy ra ít nhất 167 cuộc chiến lớn nhỏ. Thông Thiên Hồ phía dưới thành tươi đẹp là vậy, nhưng sớm đã phơi đầy xương trắng, vào mỗi đêm trăng sáng, từ sâu dưới lòng hồ đều phun lên những dịch đỏ gắt đặc biệt kì lạ, chiếu rọi cùng ánh trăng trên trời, rất lâu như không muốn tan đi, đây chính là kỳ quan “Anh Hùng Huyết” Thiên Hồ Bát Cảnh.
Truyền thuyết Thần Duệ
Mặc dù từ trước đến nay chưa ai biết thân phận thực sự của họ, nhưng mỗi cư dân Thế Giới Hoàn Mỹ đều tin rằng, họ thực sự tồn tại.
Thần Chi Hậu Duệ, trước khi chúng thần quy tịch về “Thần Tịch Chi Địa”, người phát ngôn cuối cùng của các thần.
Có khi là mê hoặc người, hoặc là bị người có dụng tâm mê hoặc, sẽ đồng thời xuất hiện Thần Duệ mà nhiều người xưng là Thần Để của mình. Vậy mà theo truyền thuyết, dù Thần Để có lớn mạnh đến đâu, thì cũng chỉ có thể lựa chọn một sinh linh làm con đường nối liền giữa họ với hạ giới, tín vật tượng trưng đó sẽ đời đời được truyền lại, cho đến một ngày, chúng thần từ “Thần Tịch Chi Địa” trở lại TGHoàn
Mỹ.
Mặc dù không có ai nghi ngờ gì về cách nhìn nhận của Chư thần, nhưng về khách quan mà nói, khi quần hùng cùng tồn tại, chiến loạn nổi lên khắp nơi trên Thế Giới Hoàn Mỹ, mất đi sự giúp đỡ che chở của thần lực, có khi “Thần Duệ” sẽ suy yếu rất nhiều. Khi “Thần Duệ” gặp phải bất trắc mà chưa thể phó thác được cho hạ thần, sẽ dẫn đến hậu quả thế nào?
Một mặt phải gánh vác trách nhiệm vô cùng lớn, truyền thụ những giáo nghĩa của Chư thần cho Thế nhân; một mặt phải đối mặt với nhiều nguy hiểm, tuyệt đối không được tiết lộ thân phận thực sự của mình cho bất cứ ai. Được sự quan tâm của Chư thần cuối cùng là may mắn hay là bất hạnh?
Những điều này, chưa ai có thể trả lời được.
Vạn Lưu Thành
Những sinh linh được Chư thần mang từ hạ giới suy tàn đến Thế Giới Hoàn Mỹ, sau khi trải qua thời kỳ đầu bất an không lâu, dần dần bắt đầu bước vào thế giới hoàn toàn mới.
Do Chư thần có thể căn cứ vào bố cục của hạ giới để xây dựng Thế Giới Hoàn Mỹ, các loại sinh vật rất dễ dàng tìm được bến đỗ phù hợp với họ. Vừa mới trải qua đại kiếp nạn hủy thiên diệt địa, tất cả các sinh linh đều mệt mỏi lạ thường, lịch sử Hoàn Mỹ mấy trăm năm trước có thể coi là yên bình.
Lịch sử Hoàn Mỹ năm 225; đại biểu của các chủng tộc, các tông phái lần đầu tiên triệu tập hội nghị trưởng lão ở trung lục. Và lịch sử Hoàn Mỹ năm 231, trên cao nguyên phía nam trung lục hợp lực xây dựng Vạn Lưu Thành hùng vĩ và Quy Tông Tháp nguy nga, để bày tỏ niềm mong ước thiên hạ quy về một mối, người người bình đẳng.
Quy Tông Tháp
Sau khi xây dựng xong Vạn Lưu Thành, các chủng tộc và các tông phái trên Thế Giới Hoàn Mỹ phái tinh anh đến sống ở Quy Tông Tháp – trên thực tế đã trở thành một trong những lực lượng có tính quyết định đối với TGHoàn Mỹ, để giải quyết sự xung đột không đáng có giữa các thế lực lớn.
Vậy mà những tinh anh trong Quy Tông Tháp lại càng ngày càng quan tâm đến ý nghĩa huyền bí của pháp thuật và vũ trụ; họ ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác chìm đắm trong việc tìm kiếm những sự vật thần bí, rất ít khi trực tiếp can thiệp vào chính sự trên đại lục Hoàn Mỹ.
Mặc dù vậy, từ trước đến nay không có bất kỳ một chủng tộc hoặc tông phái, hay là sinh linh đơn lẻ nào dám coi nhẹ ý kiến của họ.
Những chủng tộc dám coi nhẹ ý kiến của họ đều đã bị tiêu diệt, tiêu diệt đến mức hoàn toàn khiến mọi người không còn lưu lại bất cứ khái niệm gì về họ.
Phong Vân Tái Khởi
Thế Giới Hoàn Mỹ từ khi được thiết lập đã mất đi sự dẫn dắt của Chư thần sáng thế, sau khi trải qua một thời gian yên bình ngắn ngủi, đã nhanh chóng rơi vào cuộc phân loạn đáng sợ hơn.
Căn nguyên của cuộc chiến loạn lần này không phải là Chư thần, mà là – “Cái chết”.
Người Phàm thông thường, sinh mệnh tựa như lưu tinh, quả thực là quá ngắn ngủi, chớp mắt đã qua đi, mỗi người chỉ có thể tính là no ấm, còn danh lợi sắc dục chỉ hận một nỗi là không có thời gian, làm sao có thể thư thái ngồi lại để nhìn đến cái chết?
Phần lớn các sinh linh trên Thế Giới Hoàn Mỹ đều có Linh lực, có sinh mệnh khá dài, thế nhưng chính vì thế mà có thể cảm nhận được một cách thấm thía sự đáng sợ của cái chết.
Cho dù tu hành có cao đến đâu cũng không thế thoát khỏi “Đại hạn” do thời gian mang đến.
Đó mới là “Cái chết” chân chính, không ai có thể biết được linh hồn đi đến phương nào.
Cái thực sự đáng sợ không phải là cái chết mà là cái chưa biết.
Nghe nói, bất cứ sinh linh có ý thức nào, khi cảm nhận được đại hạn sắp sửa đổ xuống, thì trong lòng đều mang một nỗi hận… hận tất cả những sinh linh khác còn có thể sống sót.
Để tránh khỏi “cái chết” và sự biến mất mãi mãi vô cùng đáng sợ có thể xảy đến bất cứ lúc nào, những sinh linh trong TGHoàn Mỹ chỉ còn cách khổ luyện, hi vọng qua được Thiên Kiếp, bay lên Tiên giới hoặc trốn vào Ma giới. Trong truyền thuyết, chỉ có ở đó mới có thể đạt được cảnh giới cao hơn, mãi mãi thoát ra khỏi pháp môn của sinh và tử.
Vậy mà, dù là ở trong Thế Giới Hoàn Mỹ, “Nguyên Thạch” cung cấp năng lượng cho Tu hành giả cũng có hạn. Để cướp Nguyên Thạch, sinh linh trên Thế Giới Hoàn Mỹ phân thành những tông phái khác nhau, lập thành những đoàn thể và bắt đầu xâm lược lẫn nhau. Lịch sử Hoàn Mỹ năm 334, Trung Lục diễn ra xung đột đầu tiên giữa Thú Tộc và Vũ Tộc, từ đó giữa các chủng tộc, tông phái không ngừng diễn ra các cuộc xâm lược lẫn nhau. Những đoàn thể lớn không ngừng khuếch trương chiếm đoạt, trở thành quốc gia; sau đó mọi người kinh hoàng phát hiện ra rằng, cái gọi là TGHoàn Mỹ, đã trở thành phiên bản thứ 2 của Nhân giới rồi.
Ám Lưu Hung Dũng
Tại sao chúng thần lại đột nhiên quay về ẩn cư ở Thần Tịch Chi Địa, ngày chúng thần trở về, sinh linh ở Hạ giới sẽ bị trừng trị ra sao? Người phát ngôn ở Hạ giới cuối cùng sẽ gánh vác sứ mệnh thần bí như thế nào? Nếu như Thần Chi Hậu Duệ gặp phải bất trắc gì thì chủ thần của họ sẽ phải chịu mức tổn thương thế nào? Trên TGHoàn Mỹ, mỗi người có tri thức đều vô cùng băn khoăn trước câu đố khó giải này.
Lịch sử Hoàn Mỹ năm 578, trên TGHoàn Mỹ lưu truyền một tin đồn đáng sợ: chỉ cần tiêu diệt được tất cả các Thần Duệ, thì sẽ cắt đứt hoàn toàn được mối liên hệ tinh thần giữa Chư thần và TGHoàn Mỹ. Mất đi tất cả tín ngưỡng cũng chính là mất đi nguồn sức mạnh, chúng thần sẽ vĩnh viễn bị lưu lạc trong “Thần Tịch Chi Địa”. Còn người phàm tự tay giết chết “Thần Duệ” có cơ hội nhận được sức mạnh của chư thần, trở thành bậc chí tôn vô thượng.
Cuối năm 579, Thất Sát Minh được thành lập, người tham gia đều là những nhân vật vô cùng quan trọng của các tông phái, đa số hội viên đều không biết gì về thân phận nhau, tổ chức này vô cùng kín đáo và lạ lùng.
Dường như người ngoài đều không hề biết tất cả những gì liên quan đến Thất Sát Minh. Mỗi lần có chiến loạn lớn hay rối ren, thì đằng sau đều có bóng dáng của “Thất Sát Minh”. Những người có tri thức đều quả quyết rằng Thần Duệ mới là mục tiêu cuối cùng của những người có dã tâm thần bí này.
Thương Lân Huyết Án
Trên khắp TGHoàn Mỹ, không có sự kiện nào khiến mọi người kinh hoàng hơn vụ huyết án Thương Lân Sâm Lâm.
Nhân Tộc và Vũ Tộc ở Trung Lục, Thú Tộc sống ở khắp nơi, do sự tranh đoạt đất đai và nguyên thạch dẫn đến sự xung đột không ngừng. Hàng trăm năm trở lại đây, mặc dù thương vong rất nhiều, nhưng lại không nổ ra các cuộc chiến tranh trên cục diện lớn.
Lịch sử Hoàn Mỹ đến năm 687, trong một cuộc xung đột với quy mô nhỏ, Vũ Tộc đã đoạt được Thương Lân Thành - là một trấn nhỏ vùng biên giới từ tay Nhân loại. Ngày hôm sau, người ta phát hiện ra rất nhiều thi thể Nhân loại ở Thương Lân Sâm Lâm phía ngoài thành Thương Lân. Đúng 3467 người – toàn bộ cư dân trong thành Thương Lân không còn ai sống sót.
Sau khi tin tức được truyền đi, toàn bộ Phong Hỏa Đài mà Nhân tộc xây dựng để truyền tin nhanh lần lượt được đốt lên, màn khói hung dữ cuồn cuộn hướng lên trời khiến bầu không khí trở nên mờ mịt. Nhiều nam giới Nhân tộc tay cầm vũ khí từ khắp nơi ở Trung Lục đổ ra, tự tập kết ở phía ngoài thành Thương Lân. Nghe nói những quân chủ ở Tây lục đều phái viện quân đến, nhưng bị kẹt trên sa mạc không tìm được đường đi, cuối cùng đành kéo quân trở về.
Thời gian đầu, Vũ Nhân cho rằng Huyết Án là do Nhân loại gây nên, sau này lại nghi ngờ Thú Tộc ở cạnh đã tạo nên vụ Huyết Án để ngầm gán tội. Nhân loại cắt đi đôi cánh trên đầu sứ giả Vũ Tộc, chiến ca phía dưới thành Thương Lân ngày đêm không dứt, tưởng như Nhân tộc chiến sĩ hát đến mức khản giọng. Mọi người chôn cất những thi thể trong Thương Lân Sâm Lâm, trong mắt họ giờ không chỉ còn là nước mắt nữa, mà còn có cả máu.
Vũ Nhân kiêu hãnh cũng không có cách gì để biện bạch cho mình, chiến tranh cứ thế nổ ra; với một chiến sự kéo dài hàng ngàn năm, tình tiết đã không còn quan trọng nữa; sau này mọi người thậm chí đều đã quên rằng tại sao lại xảy ra cuộc chiến. Thương vong của một thế hệ dùng máu của thế hệ sau để gột rửa, chỉ có thù hận vĩnh viễn còn chôn sâu trên đất
Hoàn Mỹ.
Hải Ngoại Tiên Hiệp
Từ khi “Thất Sát Minh” được thành lập, trên Thế Giới Hoàn Mỹ đã không có khoảnh khắc yên bình. Sự phân tranh giữa các chủng tộc, tông phái ngày càng gay gắt; lịch sử
Hoàn Mỹ năm 687 lại xảy ra vụ Huyết Án kinh hoàng ở Thương Lân Sâm Lâm, dẫn đến cuộc chiến tranh kéo dài hàng ngàn năm giữa Nhân loại và Vũ Tộc ở Trung Lục, tương truyền cũng là do “Thất Sát Minh” ngầm thao túng.
Thế Giới Hoàn Mỹ đứng trước tình thế ngày càng hỗn loạn. Những hiệp khách có con mắt nhìn xa trông rộng cuối cùng quyết định hành động. Nghe nói, một hòn đảo nhỏ ngoài khơi xa đã trở thành nơi tập kết của nhiều Kiếm Tiên và Pháp Sư, gần nghìn năm nay, họ ngầm đối kháng với Thất Sát Minh, họ cũng tìm kiếm Thần Duệ nhưng chỉ là muốn duy trì sự cân bằng và trật tự của Thế Giới Hoàn Mỹ.
Cư dân Hoàn Mỹ đứng trước tình cảnh đó càng thêm tuyệt vọng, càng mong mỏi và trông cậy vào hòn đảo nhỏ ấy. Họ gọi nó là “Tiên Hiệp Đảo”
Già Thiên Chi Dực
Lần đầu tiên giữa thời kỳ chiến dịch hàng ngàn năm, người dẫn dắt của pháp tông mang một dị sĩ bệnh đầy mình từ Nhân giới trở về, vị dị sĩ này có sự giải thích vô cùng độc đáo về việc vận dụng “Hỏa”; nghe nói trong nhân giới dựa vào một loạt Hỏa công để tạo nên công lực bất thế. Đáng tiếc là khi ông đến được Thế Giới Hoàn Mỹ thì đã như ngọn đèn dầu sắp cạn. Chỉ kịp cải tiến một phần nhỏ “Hỏa Phù Thuật” trong pháp thuật hệ Hỏa, tuy nhiên nó cũng đã đủ để thay đổi cục diện chiến tranh nghìn năm lần thứ nhất.
Tầm bắn của “Hỏa Phù Thuật” sau khi được cải tiến đã tăng 30%, bắn xa hơn 10m so với cung tên bậc nhất của Vũ Tộc; kể từ đó, trong một thời gian, lực lượng tấn công từ xa quan trọng nhất của Vũ Tộc dường như bị Pháp sư của Nhân Tộc khống chế. Thắng lợi trong chiến tranh hàng nghìn năm nhanh chóng nghiêng về phía Nhân loại.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Lịch sử Hoàn Mỹ năm 1863, khi Nhân loại hỗn độn bước đầu bước vào thời kì Chiết Dực Bình Nguyên, có đến 10 Dực Trận cao trên 100m khiến mọi người trầm trồ ngạc nhiên. Đây chính là Dực Trận xếp tầng mà trí giả Tường Vân Châm đã đặc biệt thiết kế cho xạ thủ Hắc Dực để có thể bay bằng đôi cánh với cự ly ngắn. Do nó được xếp thành tầng, bao trùm cả trời đất nên còn được gọi là “Già Thiên Chi Dực”.
Mỗi Dực Trận do hơn một nghìn xạ thủ Hắc Dực làm thành, những chiến sĩ ở tầng phía trên lần lượt đứng lên đôi vai của những chiến sĩ tầng phía dưới, tạo thành hình kim tự tháp, xếp từng tầng lên nhau, xếp đến 10 tầng, tầng trên cùng cách mặt đất 100m, nhìn xa trông rất đẹp mắt.
Xạ thủ Hắc Dực thành thạo có thể bay lượn xếp thành “Già Thiên Chi Dực”chỉ trong nháy mắt.
Chúng Diệu Chi Môn
Lịch sử Hoàn Mỹ ngay từ những năm 221, Chúng Diệu Chi Môn nằm ở cao nguyên trung lục được phát hiện. Đây cũng là nguyên nhân cơ bản để Vạn Lưu Thành và Quy Tông Tháp lựa chọn địa điểm như vậy.
Cái gọi là Chúng Diệu Chi Môn chính là con đường Thời Không nối liền giữa TGHoàn Mỹ với các thế giới khác. Sau khi chúng thần dẫn dắt Linh vật của Nhân giới vào Độ Kiếp Nhật,đã không thể phá hủy hoàn toàn Thời Không Chi Môn, cũng do lúc đó thần lực của các Chư thần đã yếu, chỉ cần Tu hành giả cấp độ cao dám liều lĩnh đến khu vực cấm này, thì vẫn có cơ hội vượt qua.
Từ khi Quy Tông Tháp nổi lên, về cơ bản đã ổn định khống chế Chúng Diệu Chi Môn; từ đó những tổ chức có kế hoạch đã nhiều lần thử vượt qua, nhưng đáng tiếc là đều không có kết quả. Lịch sử Hoàn Mỹ cho đến năm 2366 trong trận Liệt Cốc, hai vị anh hùng cứu nguy cho Tây Lục tương truyền là bị Chư thần bỏ rơi từ Nhân giới; các chủng tộc, tông phái trên TGHoàn Mỹ mới bắt đầu quan tâm đến Chúng Diệu Chi Môn.
Truyền kì về phục hưng Nhân giới dần dần được những người dân trên TGHoàn Mỹ biết đến; kể từ đó, mỗi khi có chiến loạn, các tông phái đều thi nhau phái Tiếp dẫn giả cấp độ cao đến, mạo hiểm vượt qua Khu cấm địa mà năm đó Chư thần lập nên, đến Nhân giới để mời những sinh linh có tư chất vào TGHoàn Mỹ, nhằm tăng cường sức mạnh cho tộc mình.
Phi Thiên Truyền Kì
Lịch sử Hoàn Mỹ năm 2676, chiến tranh ác liệt hàng nghìn năm giữa 2 tộc Nhân Vũ, Nhân Tộc dưới sự thống lĩnh của kì tài quân sự Cố Hoành Hành, đã thành công khi bao vây quân chủ lực Vũ Tộc trên núi Thứ Thiên ở phía Nam Trung Lục.
Núi Thứ Thiên chỉ có vài con đường nhỏ dẫn lên đỉnh núi, bốn phía đều là những vách đá dựng đứng cao tới hàng nghìn thước, mặc dù dễ phòng thủ khó tấn công, nhưng cũng rất khó có thể chạy thoát. Vũ Tộc có thể bay lượn với cự ly ngắn nhờ Thần Tứ Chi Dực trên đầu, nhưng trên bầu trời Hoàn Mỹ không có nơi nào có thể tiếp lực, cơ bản là không có cách nào để bay qua doanh trại phía dưới núi của Nhân loại, cuối cùng lần lượt rơi xuống giữa đường.
Vùng đất phía dưới của Vũ Tộc là Vũ Gia Sâm Lâm đã phái viện quân theo 7 đuờng nhưng đều bị Cố Hoành Hành đánh tan giữa đường, trên núi Thứ Thiên đã nhiều ngày không có nước, xem ra Nhân tộc phải dốc hết lực để đánh một trận cuối cùng.
Dường như khi không chú ý, Chư thần đã tạo nên một lỗ hổng, tất cả đã được thay đổi sau một buổi sáng sương mù.
Vô số quân sĩ Bạch Vũ Tộc nhân cơ hội sương mù dày đặc buổi sáng sớm nhanh chóng từ trên núi nhảy xuống, giống như con thiêu thân bay vào lửa, kiên nghị và liều lĩnh.
Khi vừa phát hiện ra quân sĩ Bạch Vũ từ phía trên lao xuống, Nhân loại còn ngơ ngác không hiểu có chuyện gì, còn tưởng rằng trên núi đã hết đạn và lương thực, Vũ Tộc không can tâm chịu chết như vậy, đã nhảy xuống ven núi. Đến khi họ tới gần, cảnh tượng phía trước mới khiến mọi người ngạc nhiên hết sức.
Quân sĩ Bạch Vũ không phải là từ trên trời rơi xuống, mà phía dưới chân họ lắp một trường tiễn, trường tiễn của Hắc Dực Tộc.
Nhân y tiễn thế, tiễn trợ nhân uy. Khi Nhân loại đến kịp để làm nhiệm vụ, tiên phong của Vũ Tộc đã rời khỏi trường tiễn, bay với khoảng cách ngắn nhờ Song Dực, cho đến khi lách được vào hậu phương của đại quân Nhân Tộc thì bắt đầu phóng hỏa đốt doanh trại.
Khói lửa nghi ngút bốc lên, dường như cùng lúc đó, toàn quân chủ lực trên đỉnh núi của Vũ Tộc đột ngột xông đến, lương thảo của Nhân loại bị đốt hết, còn gặp phải quân đột kích từ phía sau, chỉ trong nháy mắt quân đội đã tan tác, tướng lĩnh Cố Hoành Hành cũng bị mất tích trong đám loạn quân, không rõ lưu lạc phương nào.
Sau trận chiến đó, cục diện của Trung Lục cũng có sự thay đổi. Thứ Thiên Lĩnh cũng trở nên thần uy hơn sau lần đạp tiễn xuống núi của quân sĩ Vũ Tộc, được người đời sau gọi là “Đạp Tiễn Phong” nhưng ảnh hưởng của nó đối với hậu thế lại không chỉ dừng lại ở đó.
Với học vấn cùng bản tính dũng cảm, sau thất bại của mình Nhân loại một lần nữa đã rút ra bài học từ trận chiến kinh điển này, đó là ưu thế vô cùng lớn của bay lượn trong chiến trận. Trước khi trận chiến diễn ra, Nhân Tộc chỉ có một số ít Tu chân giả có thể cầm kiếm bay lượn; nhưng sau trận chiến, rất nhiều Pháp sư và thợ lành nghề đã tập hợp lại ngày đêm chuyên tâm nghiên cứu. Chỉ trong 10 tháng, Nguyên Thạch đầu tiên đã được sử dụng tại Tổ Long Thành, không yêu cầu người sử dụng phải có kĩ năng phi kiếm thật cao; chỉ cần chăm chỉ luyện tập thì bất cứ ai cũng có thể đạp kiếm phi hành.
Lịch sử Hoàn Mỹ năm2685, khi Vũ Tộc một lần nữa tiến đến Thiên Lệ Thành, đối mặt với Thiên Quân Nhân Tộc có thể đạp kiếm phi hành trên không trung.
Dường như cùng lúc đó, Thú Tộc khoanh tay ngồi nhìn trước sự biến chuyển của thời thế đã bắt đầu bí mật thuần dưỡng Phi Diêu. Lịch sử Hoàn Mỹ năm 2688, Thú Tộc đã thuần dưỡng thành công đợt Phi Diêu có thể cưỡi bay đầu tiên.
Các tộc dùng những phương thức khác nhau để tiến hành các cuộc chiến trên không, ý nghĩa huyền bí của phi hành nhanh chóng lưu truyền đến khắp cả Trung Lục, TGHoàn Mỹ tự nhiên bước vào một thời đại hoàn toàn mới.
Phi Tường Thời Đại
Tầm Mộng Cảng
Để bày tỏ lòng tôn kính đối với tạo vật Thần Bàn Cổ, khi xây dựng TGHoàn Mỹ, Chư thần đã phỏng theo cách bố trí của Nhân giới: từ địa hình, phong cảnh, khí hậu, tất cả đều giống hệt. Nhưng điều khiến mọi người thắc mắc đó là trong thần chỉ mà Chư thần lưu truyền lại sau khi sáng thế, còn có một vùng đất rất lớn hoàn toàn mới mà mọi người chưa biết đến.
Ở vùng duyên hải phía Đông Nam của TGHoàn Mỹ còn có một bến cảng, mỗi năm đều có rất nhiều cao tông bậc nhất của Nhân loại xuất phát từ đây đi tìm vùng đất mới như trong truyền thuyết đã nói, để thực hiện ước mơ của mình. Tầm Mộng Cảng nổi danh từ đó.
Vô số những thanh niên tuấn tú, bỏ mặc tuổi thanh xuân, từ biệt người thương của mình lên đường ra biển khơi mênh mông.
Ba nghìn năm trôi qua, nhiều cửa hàng mọc lên quanh bến cảng, buôn bán tấp nập, dần dần trở thành một trong những đô thị phồn thịnh nhất TGHoàn Mỹ, ngầm phân chia chống đối lại “Ngũ Đế Minh Đô”.
Mọi người đã dần dần quên đi những dũng sĩ vượt đại dương đi tìm vùng đất mới, thiếu nữ tóc đen giờ đã chuyển thành màu trắng. Cho đến một ngày, ở phía chân trời xa xa, hiện lên những cánh buồm trở về.
Họ mang theo những gì trở về?