Xích Sắc Phi Long
Xích Sắc Phi Long – kẻ giữ mộ vĩnh viễn
Người dân Phi Lai Trấn và Nhật Lạc Trấn vẫn luôn nhắc nhở con cái họ không được đến gần Khô Lâu Sơn, vì có một con Xích Sắc Phi Long mãi luôn bay lượn ở đó. Một hôm, một cậu bé hỏi ông mình:
- Tại sao con Phi Long đó không bao giờ rời Khô Lâu Sơn hả ông?
Ông lão châm điếu thuốc, ngẫm nghĩ đến câu chuyện mà trước đây ông được ông mình kể...
...Không biết cách đây đã mấy nghìn năm, khi danh giới của Ma Giới vẫn còn hỗn độn, sinh vật của Ma Giới thường xuyên xuất hiện, quấy phá làm càn. Trong các sinh vật đó, Phi Long là loài khiến con người khiếp sợ nhất. Nhưng ngược lại, nội tạng của nó lại có thể giúp cho con người ma lực siêu cường và sức mạnh lớn lao.Một hôm, có một Tiên Thú tên Bạch Hồ gặp một con Phi Long rất lớn màu đỏ ở phía xa Vạn Hóa Thành. Mới đầu, Bạch Hồ rất sợ vì Phi Long là một trong những quái vật lớn nhất của Long tộc trong Ma Giới. Bạch Hồ muốn đi vòng, không muốn đi qua mặt Phi long nhưng tiếng kêu thảm thiết của đứa trẻ khiến Bạch Hồ chú ý. Bạch Hồ liền rón rén bước chậm về phía trước, nó phát hiện có một con Phi Long bị trọng thương. Vết thương rất nặng nhưng nó vẫn gượng chút hơi tàn một mực bảo vệ con nó là một con tiểu Phi Long. Bạch Hồ rất cảm động liền tiến về phía trước và nói với Phi Long:
- Ta không phải là kẻ địch của ngươi, hãy để tra chữa trị vết thương cho.
Lúc đầu, Phi Long trợn trừng mắt nhìn Bạch Hồ, dường như muốn nói: "Nếu ngươi bước thêm một bước, ta sẽ xé xác ngươi làm trăm mảnh".
Dần dần, không biết là nó nghe và hiểu được những lời nói hay đọc được tâm trạng của Bạch Hồ, mắt của con Phi Long từ thù hận đã trở nên dịu đi. Bạch Hồ mới tiến tới, dùng phép thuật để trị cho Phi Long. Nhưng quả thật đây là một vết thương trí mạng, rất khó mà chữa. Bạch Hồ mồ hôi đầm đìa nhưng vẫn gắng sức thi triển liên tục thuật trị liệu. Bỗng nhiên, Phi Long lộ ra ánh mắt kiên quyết và đẩy con Tiểu Phi Long đang kẹp ở bụng về phía Bạch Hồ. Bạch Hồ đỡ lấy Tiểu Phi Long và lo lắng hỏi:
- Ngươi muốn ta chăm sóc nó sao?
Phi Long liền gật đầu. Làm sao có thể từ chối lời cầu cứu của một người mẹ sắp chết chứ? Bạch Hồ nghiến răng đồng ý và hứa rằng:
- Nếu có chết ta cũng không để đứa bé này bị tổn thương.
Phi Long nghe rồi, nó ngửa cổ lên trời kêu một tiếng và bay về hướng Nhân tộc. Bạch Hồ biết nó làm như vậy là để thu hút sự chú ý của những người thợ săn của Nhân tộc nên tranh thủ ôm lấy Tiểu Phi Long chạy thục mạng về phía Vạn Hóa Thành.
Thời gian trôi đi thật nhanh, Tiểu Phi Long đã lớn, tin Bạch Hồ nuôi dưỡng Phi Long của Ma Giới đã được truyền đi khắp nơi. Một hôm, Trưởng lão Thú tộc gọi Bạch Hồ đến và nói:
- Phi Long là quái vật của Ma Giới, mặc dù nó không phải là Oán Linh nhưng nó không thể là thú nuôi chúng ta có thể khống chế được. Bạch Hồ, trước khi nó trưởng thành phải giải quyết nó đi. Nếu ngươi không thể làm thì ta sai người trong tộc đến giúp.
Trong mọi tộc, lời nói của Trưởng lão luôn là mệnh lệnh tối cao. Nhưng vì lời hứa, vì những tình cảm đã phát sinh, Bạch Hồ đứng phắt dậy và nói:
- Tiểu Phi Long là con của ta, không ai được làm hại nó.
Trưởng lão không ngờ rằng Bạch Hồ hàng ngày hiền lành hòa nhã giờ lại tức giận như vậy. Thực ra, không chỉ Trưởng lão không hiểu mà ngay cả nàng cũng không hiểu tại sao. Trưởng lão thở dài và nói:
- Nếu ngươi cương quyết giữ Phi Long, vậy thì các ngươi không thể ở Vạn Lưu Thành được. Ta không thể để cả tộc ở trong tình trạng bất an.
Do Bạch Hồ cự tuyệt không giết hại Phi Long nên hôm sau bị ép phải đi đến vùng Khô Lâu Sơn hoang vu. Tối hôm đó, Bạch Hồ ôm Tiểu Phi Long vào lòng và khóc vì đây là lần đầu tiên xa nhà. Lần đầu tiên đến nơi xa xôi này, thậm chí là lần đầu tiên ở một mình không có đồng tộc, cảm giác hụt hẫng thật khiến Bạch Hồ khó kiềm chế được cảm xúc. Ôm lấy Tiểu Phi Long, vừa khóc vừa hỏi:
- Ngươi có theo ta mãi không? Ngươi sẽ mãi mãi ở bên ta chứ? Ta sẽ không rời xa ngươi, ngươi cũng không được rời xa ta nhé?
- Phi Long cọ nhẹ má nó vào mặt Bạch Hồ để an ủi. Không biết là nó nghe rồi có hiểu không... Đêm đó Bạch Hồ ngủ trong nước mắt.
Vài năm trôi qua, một hôm, có Vũ Linh và Vũ Mang của Vũ tộc đến Khô Lâu Sơn. Chúng phát hiện ra Tiểu Phi Long và tính kế giết và lấy nội tạng của Phi Long. Bạch Hồ phát hiện và xung đột với chúng. Phép thuật Vạn Cổ Thực Thiên cao cấp đã phong ấn 2 kẻ này, khiến chúng trở thành vô lực. Nhưng không hại 2 kẻ này mà yêu cầu chúng hứa vĩnh viễn sẽ không quay lại đây thì sẽ thả đi.
Nháy mắt ra hiệu với nhau, cả 2 đồng ý và thề sẽ giữ kín bí mật này. Nhưng lòng người tráo trở, khi Bạch Hồ giải phong ấn, một phép thuật mang tên Ngũ Sắc Phù được bí mật thi triển và khiến Bạch Hồ mê man. Bạch Hồ chỉ tỉnh lại khi một mũi Trí Mệnh Thỉ găm thẳng vào ngực! Máu từ miệng Bạch Hồ chảy ra, từ từ ngã xuống. Vũ Linh và Vũ Mang cười ha hả và chạy lại, nói:
- Không phải là ngươi rất lợi hại sao?
Lại thêm một chiêu Dực Kích, Bạch Hồ vốn đã trọng thương lập tức ngất đi.
- Hống!!!
Tiếng gầm kinh thiên đột ngột cất lên. Tiểu Phi Long bất ngờ xuất hiện, tinh thần lực bị đốt cháy rực ánh lửa. "A! Ma Nguyên Bạo Phát".
Sức mạnh của Tiểu Phi Long trong cơn phẫn nộ không gì cản được. Chỉ một đòn đã khiến ma lực tích lũy bao nhiêu năm của Vũ Mang trong nháy mắt đã bị nó phá tan, Vũ Thuẫn hoàn toàn bị phá hủy. Vũ Linh nhìn thấy sợ quá liền bỏ chạy vì Ngũ Sắc Phù đâu thể hiệu quả với Phi Long. Trên bầu trời cao, có thể không ai đuổi kịp Vũ Linh nhưng Phi Long thì ngoại lệ. Nháy mắt, nó đã bắt được và đánh ngã Vũ Linh từ trên cao rơi thẳng xuống đất.
Khi Tiểu Phi Long trở về, nghe thấy Bạch Hồ gọi:
- Long Nhi, Long Nhi đâu rồi? ta không nhìn thấy con, mau lại đây?.
Đúng rồi, do bị trọng thương Bạch Hồ đã bị mù. Tiểu Long vội vàng tiến gần, để Bạch Hồ ôm. Bạch Hồ ôm Tiểu Long vừa khóc vừa nói:
- Long Nhi, chúng ta mãi ở bên nhau nhé? Đừng sợ, nếu có chết ta sẽ mãi ở bên con, đừng sợ…
Nói xong, Bạch Hồ nở một nụ cười dịu dàng. Đợi Long Nhi gật đầu đồng ý thì dần lịm đi. Tiểu Phi Long phát hiện ra một điều, đó là không chỉ có Bạch Hồ mình rơi lệ.
Tiểu Phi Long cứ thế để Bạch Hồ tựa vào mình, không biết bất bất động trong bao lâu.
Sau đó, Tiểu Phi Long chôn Bạch Hồ trong một cái động trên đỉnh núi cao nhất của Khô Lâu Sơn. Và cho đến cuối đời nó chỉ sống quanh quẩn ở đó, để phục tùng Bạch Hồ, giữ đúng lời hứa rằng: cho dù Bạch Hồ chết thì họ vẫn ở bên nhau.
Từ đó, người ta phát hiện có một con Phi Long toàn thân đỏ rực trong Khô Lâu Sơn. Cho dù bất cứ tộc nào hay cả Oán Linh chỉ cần đến gần ngọn núi cao nhất của Khô Lâu Sơn nửa bước là bị nó tận lực giết chết. Nhưng mọi người lại không biết rằng, con Phi Long đó chỉ luẩn quẩn ở đó để làm nhiệm vụ canh giữ yên bình cho ngôi mộ của người nó yêu và tôn kính.